câu 1: Thể thơ tự do
câu 2: Các từ thuộc trường từ vựng nghề trồng dâu nuôi tằm là: quả thô sơ, đời lam lũ, khung cửi, con tằm
câu 3: Nội dung chính của đoạn trích là sự cảm thông và trân trọng đối với cuộc sống lao động bình dị nhưng đầy ý nghĩa của người dân quê hương.
câu 4: Tình cảm, cảm xúc của nhân vật trữ tình trước sự khác biệt của làng trong quá khứ và làng trong hiện tại là nỗi buồn, xót xa, tiếc nuối cho những giá trị truyền thống đang dần bị mai một.
câu 5: Hai câu thơ "Làng ấy, buồn ủ rũ một bên sông/ Hồn thương nhớ đắm chìm trong dĩ vãng" sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa và ẩn dụ để tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt.
* Nhân hóa: Tác giả đã sử dụng động từ "ủ rũ" - vốn là hành động của con người - để miêu tả cho làng quê, khiến hình ảnh làng quê trở nên sinh động, có hồn hơn. Làng quê không còn là một địa danh vô tri vô giác mà trở thành một chủ thể có cảm xúc, tâm trạng buồn bã, u sầu.
* Ẩn dụ: Hình ảnh "hồn thương nhớ" là ẩn dụ cho nỗi nhớ nhung da diết của những người dân làng quê đối với quá khứ vàng son của họ. Ẩn dụ này giúp tác giả diễn đạt một cách tinh tế và sâu sắc nỗi lòng của người dân làng quê, đồng thời gợi lên sự tiếc nuối, xót xa cho những giá trị truyền thống đang dần bị mai một.
Sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa nhân hóa và ẩn dụ đã tạo nên một bức tranh làng quê đầy ám ảnh, gợi lên nỗi buồn man mác, đồng thời khơi gợi lòng trắc ẩn của người đọc đối với số phận của những người dân làng quê.
câu 6: - Việc giữ gìn và phát triển làng nghề truyền thống có vai trò quan trọng đối với mỗi người và xã hội vì nó giúp bảo tồn những giá trị văn hóa, lịch sử của dân tộc; tạo ra sản phẩm độc đáo, mang tính đặc trưng riêng biệt; góp phần thúc đẩy kinh tế địa phương phát triển; tạo công ăn việc làm cho lao động nông thôn...
câu 7: Đoạn thơ trên đã khơi gợi cho tôi rất nhiều tình cảm về quê hương của mình. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi có gia đình, người thân và bạn bè luôn bên cạnh ta. Quê hương cũng là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của tuổi thơ, những khoảnh khắc đáng nhớ trong cuộc đời mỗi người. Tôi yêu quê hương của mình bởi vẻ đẹp bình dị, mộc mạc nhưng vô cùng ấm áp và gần gũi. Những cánh đồng lúa xanh mướt, những con đường làng uốn lượn quanh co, những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi,... tất cả đều tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Tôi cũng yêu quý những con người quê hương mình, họ hiền lành, chất phác, luôn sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau. Tình cảm quê hương là một thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý, nó gắn bó sâu sắc với mỗi người dân Việt Nam. Mỗi khi xa quê, tôi lại nhớ da diết những hình ảnh quen thuộc của quê hương, nhớ những tiếng cười nói rộn ràng của bà con làng xóm. Tôi mong muốn được trở về quê hương để được sống trong vòng tay yêu thương của gia đình, bạn bè.