29/11/2024
29/11/2024
Quốc BảoNguyễn Văn Thạc (1952 -1972) là một thanh niên Hà Nội khi Tổ quốc lâm nguy, đã gác lại ước mơ học tập lên đường nhập ngũ, chiến đấu bảo vệ quê hương. Cuốn nhật ký "Mãi mãi tuổi 20" gồm 4 phần: Phần 1: Ghi chép những ngày tháng đầu tiên trong quân ngũ. Phần 2: Những gian khổ, ác liệt của chiến tranh. Phần 3: Những suy nghĩ, trăn trở về cuộc sống, về lý tưởng, về tương lai. Phần 4: Những ngày tháng cuối cùng.
Lòng yêu nước là mạch cảm xúc xuyên suốt "Mãi mãi tuổi 20". Nguyễn Văn Thạc luôn dành cho quê hương, đất nước những tình cảm thiêng liêng, tha thiết. Tình yêu ấy được thể hiện qua những dòng nhật ký đầy chất thơ, qua những hình ảnh quê hương được miêu tả sinh động, qua những ước mơ về một ngày mai hòa bình. Những dòng đầu tiên đầy xúc động khi hòa mình vào cuộc chiến đấu: “Nhiều lúc mình không ngờ nổi rằng mình đã đến đây. Không ngờ rằng trên mũ là một ngôi sao. Trên cổ là quân hàm đỏ. Cuộc đời bộ đội đến với mình tự nhiên quá, bình thản quá và cũng đột ngột quá”.
Anh yêu và nhớ tha thiết Hà Nội, nỗi nhớ thương sâu lắng: "Ôi! Hà Nội yêu dấu của tôi! Tôi nhớ biết bao những con phố quen thuộc, những hàng cây xanh rì, những mái đình cổ kính, và hơn hết là những con người thân yêu đang ngày đêm chiến đấu bảo vệ quê hương". Anh nguyện hy sinh cho Tổ quốc: “Tôi yêu đất nước này, yêu con người này, yêu cả những gian khổ, thử thách mà chúng ta đang phải trải qua. Tôi sẽ chiến đấu hết mình để bảo vệ Tổ quốc, để bảo vệ cuộc sống bình yên cho mọi người". Anh luôn nghĩ về Pa ven (nhân vật trong “Thép đã tôi thế đấy”) và coi cuộc đời đó như ngọn đuốc soi đường: “Mình thèm khát được sống như thế. Sống trọn vẹn cuộc đời mình cho Đảng, cho giai cấp. Sống vững vàng trước những cơn bão táp của cách mạng và của cuộc đời riêng”.
Là lính trẻ, Nguyễn Văn Thạc dũng cảm, kiên cường trước kẻ thù không ngại hiểm nguy, luôn xung phong nhận nhiệm vụ khó khăn, sẵn sàng hy sinh bản thân vì Tổ quốc."Dù có phải hy sinh, tôi cũng không bao giờ hối hận. Tôi biết rằng, mỗi giọt máu của chúng ta rơi xuống là góp phần bảo vệ cho quê hương, cho cuộc sống bình yên của thế hệ mai sau". Và anh đã hy sinh tại Quảng Trị ngày 30/07/1972 khi chưa đầy 20 tuổi. Trong trận Thành cổ Quảng Trị, chiến sỹ thông tin Nguyễn Văn Thạc bị mảnh pháo cắt ngang đùi trái. Lời nói cuối cùng của anh vẫn còn đầy lòng yêu nước và khát khao chiến đấu: “Mình tỉnh thế này tức là sắp chết rồi... Chỉ tiếc là không còn chiến đấu được nữa... bao dự định còn dang dở”. Mặc dù chỉ có 10 tháng tuổi quân nhưng anh đã sống và chiến đấu anh dũng, đã ghi chép những sự kiện khá chân thực cuộc chiến đấu chống Mỹ cứu nước hào hùng của dân tộc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
3 giờ trước
Top thành viên trả lời