I Đọc hiểu NỖI THƯƠNG MÌNH Biết bao bướm lả ong lơi , Cuộc say đầy tháng trận cười suốt đêm. Dập dìu lá gió cành chim Sớm đưa Tống Ngọc tối tìm Trường Khanh Khi tỉnh rượu lúc tàn canh Giật mình...

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Ngọc anh nguyễn
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

01/12/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
câu 1: Thể thơ lục bát

câu 2: Nhân vật trữ tình trong đoạn thơ trên là Nguyễn Du - một con người tài năng, đa cảm nhưng cũng phải chịu nhiều bất hạnh và đau khổ.

câu 3: Trong hai câu thơ "Khi tỉnh rượu, lúc tàn canh/Giật mình, mình lại thương mình xót xa", tác giả sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ với cụm từ "mình" được lặp lại hai lần liên tiếp. Việc lặp lại này tạo nên sự nhấn mạnh vào chủ thể trữ tình - nhân vật "ta". Cụm từ "mình" không chỉ đơn thuần là đại từ nhân xưng mà còn mang ý nghĩa biểu đạt tâm trạng, cảm xúc của nhân vật. Nó gợi lên một nỗi niềm cô đơn, trống trải, tự thương cho chính bản thân mình. Sự lặp lại "mình" cũng góp phần tạo nên nhịp điệu chậm rãi, trầm buồn, phù hợp với tâm trạng u uất, tiếc nuối của nhân vật.

Ngoài ra, việc sử dụng điệp ngữ "mình" còn giúp tăng cường tính biểu cảm cho câu thơ. Nó khiến cho lời thơ trở nên da diết, sâu lắng hơn, đồng thời khơi gợi sự đồng cảm nơi người đọc.

câu 4: - Nhận xét về tình cảm, thái độ của Nguyễn Du đối với Thúy Kiều qua đoạn trích "Nỗi thương mình":
+ Tác giả bày tỏ sự đồng cảm sâu sắc trước số phận bi kịch của nàng Kiều.
+ Đồng thời, ông cũng lên án xã hội bất công đã chà đạp nhân phẩm và đẩy con người vào bước đường cùng.

câu 5: Nguyễn Du là một đại thi hào của dân tộc, ông đã để lại cho đời nhiều tác phẩm nổi tiếng, đặc biệt phải kể đến Truyện Kiều - kiệt tác số một của nền văn học Việt Nam. Đoạn trích "Nỗi thương mình" nằm ở phần thứ hai "Gia biến và lưu lạc". Qua đoạn trích này, Nguyễn Du đã khắc họa rõ nét hình ảnh Thúy Kiều sau khi rơi vào lầu xanh lần thứ hai.

Đoạn trích thể hiện sự ý thức sâu sắc về nhân phẩm và khát vọng tự do của Thúy Kiều. Mở đầu đoạn trích là lời độc thoại nội tâm của Thúy Kiều:

"Khi tỉnh rượu, lúc tàn canh
Giật mình mình lại thương mình xót xa
Khi sao phong gấm rủ là
Giờ sao tan tác như hoa giữa đường."

Sau những cuộc mua vui, Thúy Kiều trở về thực tại đầy xót xa, cay đắng. Nàng nhận ra rằng bản thân chỉ là món đồ chơi cho bọn khách làng chơi. Những từ ngữ như "tan tác", "hoa giữa đường" càng tô đậm thêm số phận lênh đênh, chìm nổi của nàng Kiều. Trong hoàn cảnh ấy, Kiều vẫn luôn giữ gìn phẩm giá cao quý của mình:

Mặc người mưa Sở mây Tần
Những mình nào biết có xuân là gì

Dù bị ép tiếp khách làng chơi nhưng Kiều không hề mất đi vẻ đẹp thanh tao, trinh trắng của mình. Nàng coi việc tiếp khách như một cực hình, một công việc nhục nhã. Dù vậy, Kiều vẫn cố gắng chịu đựng vì muốn bảo toàn danh tiết.

Không chỉ vậy, Kiều còn cảm thấy tủi hổ, xót xa cho chính bản thân mình. Nàng tự hỏi liệu bản thân có còn xứng đáng với hai chữ "xuân" hay không? Câu hỏi tu từ cùng nghệ thuật đối lập "mặc người - những mình" đã góp phần bộc lộ tâm trạng đau đớn, xót xa của Kiều trước thực tại phũ phàng.

Tiếp theo, nhà thơ đã miêu tả khung cảnh nơi Kiều đang sống:

Mặc người mưa Sở mây Tần
Những mình nào biết có xuân là gì
Ngày vui ngắn chẳng đầy gang
Tới nay thấm thoát mấy thanh gươm

Cảnh vật ở chốn lầu xanh thật nhơ nhớp, bẩn thỉu. Đó là nơi mà con người ta đến để mua bán, trao đổi tình yêu. Không gian nơi đây tràn ngập mùi son phấn, hương thơm nồng nàn của rượu và thuốc phiện. Tất cả đều tạo nên một bức tranh u ám, tăm tối. Đối lập với khung cảnh ấy là tâm hồn trong sáng, thuần khiết của Kiều. Nàng luôn giữ gìn phẩm giá cao quý của mình dù phải sống trong môi trường đầy cám dỗ.

Bên cạnh đó, Kiều cũng cảm thấy tiếc nuối cho quãng thời gian tươi đẹp đã qua. Ngày xưa, nàng được sống trong nhung lụa, giàu sang. Nhưng bây giờ, tất cả đã trở thành quá khứ. Kiều cảm thấy thời gian trôi nhanh như chớp mắt, khiến nàng không khỏi bàng hoàng, tiếc nuối.

Trong hoàn cảnh ấy, Kiều vẫn luôn giữ vững niềm tin vào tương lai tươi sáng:

Sớm đưa Tống Ngọc, tối tìm Trường Khanh
Đòi phen gió tựa hoa kề,
Nước cờ lê thê khó dứt
Đường xa nắng quái trưa hè

Kiều vẫn luôn hy vọng rằng một ngày nào đó, nàng sẽ được giải thoát khỏi chốn lầu xanh. Nàng mong chờ một ngày mai tươi sáng, nơi nàng được sống trong hạnh phúc và bình yên. Tuy nhiên, hiện thực vẫn rất nghiệt ngã, khiến Kiều không khỏi thất vọng và tuyệt vọng.

Qua đoạn trích "Nỗi thương mình", Nguyễn Du đã thể hiện sự đồng cảm sâu sắc đối với số phận bất hạnh của Thúy Kiều. Ông đã sử dụng ngôn ngữ tinh tế, giàu hình ảnh để khắc họa chân dung nhân vật một cách sinh động. Đồng thời, ông cũng thể hiện tài năng nghệ thuật bậc thầy của mình thông qua việc sử dụng các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, nhân hóa,...

Như vậy, đoạn trích "Nỗi thương mình" đã mang đến cho chúng ta cái nhìn sâu sắc hơn về số phận bi kịch của Thúy Kiều. Đồng thời, nó cũng khẳng định tài năng nghệ thuật xuất sắc của Nguyễn Du.

câu 1: Đoạn trích "Nỗi thương mình" đã thể hiện rõ bi kịch của Thúy Kiều, một cô gái tài sắc vẹn toàn nhưng phải chịu nhiều đau khổ và bất hạnh. Sau khi bị lừa bán vào lầu xanh, Thúy Kiều đã quyết định tự vẫn để thoát khỏi kiếp sống ô nhục. Tuy nhiên, nàng đã được sư Giác Duyên cứu giúp và trở thành ca nhi ở lầu xanh. Trong hoàn cảnh ấy, Thúy Kiều luôn cảm thấy tủi hổ và xấu hổ về bản thân. Nàng nhận ra rằng mình đã đánh mất danh dự và phẩm giá của một người con gái. Điều này khiến cho Thúy Kiều vô cùng đau đớn và xót xa. Không chỉ vậy, Thúy Kiều còn phải đối mặt với sự khinh bỉ và coi thường của khách làng chơi. Họ đến với nàng không phải vì tình yêu hay lòng trắc ẩn, mà chỉ vì mục đích thỏa mãn dục vọng của bản thân. Thúy Kiều phải chấp nhận làm trò mua vui cho họ, phải tiếp khách và phục vụ nhu cầu của họ. Điều này khiến cho nàng cảm thấy nhục nhã và ê chề. Bi kịch của Thúy Kiều càng thêm sâu sắc khi nàng nhận ra rằng mình đang dần đánh mất nhân cách và lương tâm của chính mình. Nàng phải giả vờ vui vẻ, phải tỏ ra lẳng lơ và phóng túng để thu hút khách làng chơi. Điều này khiến cho Thúy Kiều cảm thấy day dứt và dằn vặt. Đoạn trích "Nỗi thương mình" đã thể hiện rõ bi kịch của Thúy Kiều một cách chân thực và cảm động. Qua đó, ta thấy được số phận bất hạnh của người phụ nữ trong xã hội xưa, đồng thời cũng lên án chế độ phong kiến thối nát đã đẩy con người vào bước đường cùng.

câu 2: Trong xã hội hiện đại, con người đang phải đối diện với nhiều áp lực và căng thẳng từ công việc, học tập, gia đình và các mối quan hệ xã hội. Điều này đã dẫn đến sự xuất hiện của một vấn đề nghiêm trọng - "căn bệnh vô cảm". Vô cảm không chỉ đơn thuần là thiếu tình yêu thương và lòng trắc ẩn đối với mọi người xung quanh, mà còn thể hiện qua thái độ thờ ơ, lạnh lùng trước những khó khăn, đau khổ hay bất hạnh của họ.

Vô cảm bắt nguồn từ nhiều nguyên nhân khác nhau. Có thể do môi trường sống, giáo dục hoặc thậm chí là tính cách cá nhân. Tuy nhiên, dù vì lý do gì đi nữa, thì nó đều gây ra hậu quả tiêu cực cho cả bản thân và xã hội. Người mắc bệnh vô cảm thường trở nên ích kỷ, hẹp hòi và mất đi khả năng đồng cảm với người khác. Họ dễ dàng bỏ qua những giá trị đạo đức và truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Hơn nữa, vô cảm cũng ảnh hưởng xấu đến sức khỏe tinh thần và tâm hồn của mỗi người. Nó khiến chúng ta trở nên cô độc, lạc lõng và mất đi niềm tin vào cuộc sống.

Để khắc phục căn bệnh vô cảm, cần có sự chung tay của toàn xã hội. Mỗi người cần nhận thức rõ ràng về tầm quan trọng của tình yêu thương và lòng trắc ẩn. Chúng ta cần dành thời gian để lắng nghe, chia sẻ và giúp đỡ những người xung quanh. Gia đình và nhà trường cũng đóng vai trò quan trọng trong việc giáo dục trẻ em về ý nghĩa của sự tử tế và lòng nhân ái. Ngoài ra, các hoạt động cộng đồng như quyên góp từ thiện, thăm hỏi người già neo đơn hay hỗ trợ những hoàn cảnh khó khăn cũng rất hữu ích trong việc lan tỏa thông điệp tích cực và chống lại căn bệnh vô cảm.

Tóm lại, vô cảm là một căn bệnh nguy hiểm cần được loại trừ khỏi xã hội. Chỉ khi mỗi người biết yêu thương, chia sẻ và đồng cảm với nhau, chúng ta mới có thể xây dựng được một thế giới tốt đẹp hơn, nơi mà tình người luôn được trân trọng và gìn giữ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Lương Vũ

01/12/2024

Ngọc anh nguyễn

Phần I: Đọc hiểu

Câu 1:

Xác định thể thơ của văn bản

Đoạn thơ được viết theo thể lục bát, một thể thơ truyền thống của văn học Việt Nam.

Câu 2:

Nhân vật trữ tình trong đoạn thơ trên là ai?

Nhân vật trữ tình là Thúy Kiều, một người phụ nữ tài sắc nhưng chịu nhiều bất hạnh trong xã hội phong kiến.

Câu 3:

Hiệu quả của phép điệp trong hai câu thơ sau:

Khi tỉnh rượu lúc tàn canh

Giật mình mình lại thương mình xót xa

Phép điệp từ "mình" tạo hiệu ứng nhấn mạnh tâm trạng đau đớn, xót xa của Thúy Kiều khi đối diện với thực tại. Từ "mình" vừa nói lên sự tự ý thức, vừa gợi cảm giác cô đơn và thương cảm sâu sắc cho số phận chính mình.

Câu 4:

Nhận xét tình cảm, thái độ của nhà văn được thể hiện trong đoạn trích trên:

Nguyễn Du thể hiện sự cảm thông sâu sắc đối với số phận bi kịch của Thúy Kiều. Qua giọng thơ buồn thương và những hình ảnh gợi sự tan tác, ông tố cáo xã hội phong kiến bất công, nơi số phận người phụ nữ bị chà đạp.

Câu 5:

Đoạn trích gợi em suy nghĩ gì về số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến?

Đoạn trích cho thấy thân phận bất hạnh của người phụ nữ trong xã hội phong kiến, nơi họ phải chịu nhiều áp bức, bất công và không thể tự quyết định số phận mình. Họ bị bó buộc bởi những quy chuẩn xã hội khắc nghiệt và thường phải chịu cảnh hy sinh, đau khổ, mất mát.


Phần II: Làm văn

Câu 1: Viết đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích diễn biến tâm trạng Thúy Kiều trong đoạn thơ.

Trong đoạn thơ, Thúy Kiều đối diện với nỗi đau tột cùng của cuộc đời mình. Khi tỉnh rượu vào lúc canh khuya, nàng bàng hoàng nhận ra thực tại đầy khổ đau. Những hồi tưởng về quá khứ huy hoàng với "phong gấm rủ là" khiến nàng càng xót xa hơn trước cảnh "tan tác như hoa giữa đường." Tâm trạng đau khổ ấy không chỉ là sự tiếc nuối mà còn là nỗi tự vấn, trách móc bản thân khi để cuộc đời trở nên dày dạn gió sương, chán chường. Qua những hình ảnh gợi tả như "bướm chán, ong chường," Nguyễn Du không chỉ khắc họa nỗi đau riêng của Kiều mà còn nói lên bi kịch chung của người phụ nữ tài sắc bị vùi dập trong xã hội phong kiến. Tâm trạng của Kiều là sự hòa quyện giữa nỗi đau cá nhân và ý thức về thân phận chung, thể hiện qua giọng thơ day dứt, đầy thương cảm.


Câu 2: Viết bài văn nghị luận khoảng 600 chữ bày tỏ suy nghĩ về căn bệnh vô cảm trong cuộc sống hiện đại.

Trong xã hội hiện đại, khi cuộc sống ngày càng phát triển, căn bệnh vô cảm đang trở thành một vấn đề nhức nhối. Vô cảm là trạng thái thiếu cảm xúc, sự quan tâm đối với những vấn đề xung quanh, đặc biệt là trước những nỗi đau của người khác. Căn bệnh này đang len lỏi vào đời sống, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự gắn kết của cộng đồng.


Nguyên nhân của vô cảm đến từ nhiều yếu tố. Trước tiên, sự phát triển nhanh chóng của công nghệ khiến con người sống khép kín hơn, thiếu đi sự giao tiếp trực tiếp. Mạng xã hội tuy kết nối nhưng lại tạo khoảng cách giữa con người thật và cảm xúc thật. Bên cạnh đó, áp lực mưu sinh và lối sống thực dụng cũng làm con người thờ ơ với những gì không trực tiếp liên quan đến mình. Đặc biệt, sự suy giảm của những giá trị đạo đức truyền thống là nguyên nhân sâu xa dẫn đến căn bệnh này.


Hậu quả của vô cảm vô cùng nghiêm trọng. Nó làm xói mòn lòng nhân ái và tình đoàn kết trong xã hội. Khi con người thờ ơ trước nỗi đau của người khác, các giá trị đạo đức dần bị mai một, biến xã hội thành một cộng đồng lạnh lùng, vô cảm. Vô cảm cũng tạo ra những hệ lụy lớn, khiến những vấn đề như bạo lực học đường, tai nạn giao thông hay bất công xã hội ngày càng nghiêm trọng.


Để khắc phục căn bệnh vô cảm, mỗi người cần tự rèn luyện lòng trắc ẩn và ý thức trách nhiệm. Gia đình và nhà trường cần giáo dục về lòng nhân ái, giúp thế hệ trẻ hiểu được giá trị của sự sẻ chia và tình yêu thương. Bên cạnh đó, xã hội cần tạo môi trường sống nhân văn hơn, khuyến khích con người mở lòng và gắn kết với nhau. Vai trò của cộng đồng trong việc lan tỏa những hành động tốt đẹp cũng rất quan trọng, để từng cá nhân cảm thấy rằng sự quan tâm của mình luôn có ý nghĩa.


Căn bệnh vô cảm là thách thức, nhưng nó cũng là cơ hội để chúng ta nhìn lại và xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Hãy bắt đầu từ những hành động nhỏ: một lời hỏi thăm, một nụ cười, hay một bàn tay chìa ra giúp đỡ. Chính sự quan tâm ấy sẽ là liều thuốc hữu hiệu để chữa lành căn bệnh vô cảm, mang lại cho xã hội sự ấm áp và yêu thương.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi