Chế Lan Viên là nhà thơ lớn, có phong cách nghệ thuật độc đáo của nền văn học Việt Nam thế kỉ XX. Thơ Chế Lan Viên mang vẻ đẹp trí tuệ và triết lí, được viết nên từ nguồn cảm hứng lãng mạn, trữ tình. Ông đã để lại cho đời nhiều tác phẩm có giá trị như "Điêu Tàn", "Ánh sáng và phù sa"... Trong đó, "Điêu Tàn" là tập thơ đầu tay của ông, cũng là tập thơ đánh dấu sự xuất hiện của một hồn thơ kì dị nhất trong phong trào Thơ mới. Tập thơ này ra đời vào năm 1937, khi ấy Chế Lan Viên chỉ mới mười tám tuổi. Với những câu chuyện ma quái, rùng rợn, cùng những hình ảnh ghê sợ, tập thơ Điêu Tàn đã gây chấn động cả xã hội đương thời. Nó không còn là một tập thơ bình thường nữa mà trở thành một thứ kinh dị, khiến người ta phải khiếp đảm. Tuy nhiên, sau khi đọc xong tập thơ này, chúng ta sẽ thấy rằng nó không hề đáng sợ như mọi người vẫn tưởng tượng. Ngược lại, nó còn chứa đựng rất nhiều điều thú vị và hấp dẫn.
Tập thơ Điêu Tàn gồm hai phần chính là "Hồn chết" và "Quần tiên". Phần "Hồn chết" bao gồm các bài thơ như "Màu máu", "Thi ca ma quái", "Tiếng hú", "Lệ mai",... Còn phần "Quần tiên" thì chủ yếu nói về cuộc sống trên thiên đàng, nơi mà con người được giải thoát khỏi những khổ đau, bất hạnh ở trần gian. Tập thơ Điêu Tàn thể hiện quan niệm bi quan, chán nản trước thực tại của Chế Lan Viên. Ông nhìn nhận cuộc sống bằng cặp mắt u buồn, sầu thảm, đầy màu sắc tang tóc, chết chóc. Những hình ảnh trong tập thơ đều gợi lên nỗi buồn thương, tiếc nuối cho những gì đã qua đi. Ví dụ như trong bài thơ "Màu máu", tác giả miêu tả cảnh tượng một ngôi làng bị giặc Pháp xâm lược, dân làng bị giết hại dã man. Màu đỏ của máu chảy tràn khắp nơi, tạo nên một khung cảnh vô cùng ám ảnh. Hay trong bài thơ "Thi ca ma quái", tác giả sử dụng những hình ảnh kỳ lạ, rùng rợn để miêu tả thế giới tâm linh. Những con quỷ dữ, những bóng ma hiện hồn,... tất cả đều góp phần tạo nên một bức tranh u tối, đầy ám ảnh. Ngoài ra, tập thơ Điêu Tàn còn phản ánh khát vọng được giải thoát khỏi thực tại khổ đau, bất hạnh của Chế Lan Viên. Ông muốn tìm đến một thế giới khác, nơi mà con người được sống trong hạnh phúc, bình yên. Đó là lý do vì sao phần "Quần tiên" của tập thơ lại chủ yếu nói về cuộc sống trên thiên đàng. Thiên đường trong thơ Chế Lan Viên là một nơi tuyệt vời, nơi mà con người được giải thoát khỏi những lo toan, phiền muộn của cuộc sống. Ở đó, họ được sống trong hòa bình, yêu thương và hạnh phúc. Có thể nói, tập thơ Điêu Tàn là một tác phẩm nghệ thuật đặc biệt, mang đậm dấu ấn cá nhân của Chế Lan Viên. Nó đã góp phần làm nên tên tuổi của ông trong lịch sử văn học Việt Nam.