Câu 1. Văn bản trên viết về đề tài cuộc sống của những người dân quê hương. Câu 2. Những chi tiết miêu tả tiệm tạp hoá của dì Hai: - Tiệm tạp hóa của dì Hai cất dựa mé sông, nhà nhỏ, hàng hóa chất đầy ra lối đi, treo lùm đùm líu đíu không thấy được đầu người. - Nhỏ vậy, chật vậy mà dường như hỏi món gì cũng có. Câu 3. Cái tôi của tác giả trong văn bản thể hiện tình cảm, cảm xúc trân trọng, thương mến đối với những kỉ niệm thời ấu thơ gắn liền với tiệm tạp hoá của dì Hai. Một số câu văn thể hiện rõ tình cảm, cảm xúc ấy: + Ở nhà sai biểu cái gì còn mê chơi, dùng dằng chứ bảo đi tiệm là nó te tái đi ngay, mua món đồ còn dư một vài trăm, thể nào dì hai cũng thối lại bằng mấy cục kẹo chanh, kẹo dừa xanh xanh đỏ đỏ, ngọt dai dẳng cả một tuổi thơ của đám con nhà nghèo. + Với cư dân trong xóm, khi đã vượt qua được đận cơm ngày hai bữa thiếu trước hụt sau, ai cũng tự hỏi, hồi đó sống sao được nếu vắng những tiệm buôn bán lẻ trong xóm mình hả. Làm ngày nào đủ chi ngày ấy, đủ hai ký gạo, hai trăm đồng muối, năm trăm đồng đường, với bột ngọt, tương, chao... lắt nhắt, vụn vặt, không người bán biết mua ở đâu. + Lớn lên, xa nhà, đi rày đây mai đó, nhớ về xóm cũ, từng cái cây ngọn cỏ, con đường đường như mỗi thứ đã trở thành một phần đời, cả cái tiệm tạp hóa bình dị, mộc mạc của người đàn bà góa chồng hiền hậu mà cả đời chẳng đứa nào quên tên gọi, dì Hai. Nó lại thăm, dì Hai than lúc nầy già cả rồi, con mắt ngó không thấy đường, đêm nào cũng nghe đau nhức mình mẩy. Dì nắn bóp tay nó, khen lúc nầy con lớn quá, mập ra. Nó cười, thì mười mấy năm rồi còn gì, xóm xưa trở thành phố thị, hàng quán tíu tít mọc lên. Mọi thứ đã đổi rồi, sao dì với tiệm của dì không thay đổi gì hết vậy? Câu 4. Biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong đoạn trích: Nhớ về sớm cũ, từng cái cây ngọn cỏ, con đường đường như mỗi thứ đã trở thành một phần đời, cả cái tiệm tập hóa bình dị, mộc mạc của người đàn bà góa chồng hiền hậu mà cả đời chẳng đứa nào quên tên gọi, dì hai. Tác dụng: Nhấn mạnh tầm quan trọng của tiệm tạp hóa đối với kí ức của nhân vật trữ tình; gợi hình ảnh thân thuộc, gần gũi, gắn bó mật thiết với cuộc sống của người dân nơi đây.