Có ý kiến cho rằng thơ ca bắt rễ từ lòng người nở hoa nơi từ ngữ Em hiểu ý kiến trên như thế nào hãy làm rõ nhận định trên qua bài thơ Mẹ của Đỗ Trung LGiúp mình với!ai

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Hoan Nguyen Thi
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

05/12/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Thơ là một thể loại văn học có từ rất sớm và gắn liền với đời sống con người. Thơ được xem là hình thức sáng tác văn học phản ánh cuộc sống theo cách riêng của tâm hồn nghệ sĩ, bằng ngôn ngữ hàm súc, giàu hình ảnh và nhất là có nhịp điệu. Từ xa xưa, khi loài người mới xuất hiện trên mặt đất, đã có thơ rồi. Những dòng chữ đầu tiên được khắc trên những tấm thẻ tre hay chạm trổ trên các vách đá trong hang động... đều là thơ cả. Trải qua thời gian, cùng với sự phát triển của xã hội, thơ cũng dần thay đổi để phù hợp hơn với thị hiếu thẩm mĩ của độc giả. Nhưng dù ở bất cứ giai đoạn lịch sử nào thì thơ vẫn luôn giữ nguyên vẹn giá trị ban đầu của nó - đó là tiếng nói trữ tình của tâm hồn con người trước cuộc sống. Và Đỗ Trung Quân cũng vậy, ông đã viết nên "Mẹ" bằng tất cả cảm xúc chân thành nhất về người mẹ kính yêu của mình. Bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Quân không chỉ đơn thuần là lời bộc bạch nỗi nhớ thương dành cho đấng sinh thành mà còn gửi gắm đến chúng ta bức thông điệp đầy tính nhân văn sâu sắc: Hãy trân trọng và yêu thương mẹ bởi họ chính là người duy nhất sẵn sàng hi sinh hết thảy vì bạn.

Bài thơ mở đầu bằng câu hỏi tu từ: "Chân phải bước tới cha/ Chân trái bước tới mẹ/ Một bước chạm tiếng nói/ Hai bước tới tiếng cười". Câu thơ gợi ra khung cảnh gia đình đầm ấm, hạnh phúc. Đó là hình ảnh đứa trẻ đang chập chững tập đi, từng bước tiến đều gắn với âm thanh quen thuộc của cha mẹ. Người đọc dễ dàng liên tưởng đến hoàn cảnh của bản thân khi còn nhỏ, giúp khơi gợi niềm đồng cảm sâu sắc. Tiếp nối mạch cảm xúc ấy, nhà thơ tiếp tục đưa ra những hình ảnh so sánh cụ thể nhằm khẳng định vai trò to lớn của mẹ đối với mỗi người:

Người chắt chiu từng hạt nắng
Để con khôn lớn nên người
Mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày
Tóc bạc trắng vì quay quả cho con.

Hình ảnh "hạt nắng" ẩn dụ cho sự vất vả, nhọc nhằn của mẹ trong quá trình nuôi nấng con cái trưởng thành. Để con khôn lớn, mẹ chẳng quản ngại khó khăn, thử thách, thậm chí đánh đổi cả tuổi xuân. Công lao trời biển ấy thật khó đong đếm cho vừa. Bởi vậy, Đỗ Trung Quân đã dùng cụm từ "chắt chiu" để nhấn mạnh sự nâng niu, gìn giữ từng khoảnh khắc đẹp đẽ bên con của mẹ. Có lẽ, đây là lần hiếm hoi mà một thi sĩ dám thẳng thắn bày tỏ sự vô tâm của bản thân trước những hy sinh thầm lặng ấy. Điều này càng khiến cho lời thơ trở nên chân thực và gần gũi hơn bao giờ hết.

Đến khổ thơ thứ ba, tác giả đã khéo léo lồng ghép hình ảnh quê hương vào từng câu chữ, tạo nên chiều sâu ý nghĩa cho bài thơ. Quê hương được ví như "một cây phù sa màu mỡ", bồi đắp cho con cái những điều tốt đẹp nhất. Nhờ có nguồn dinh dưỡng quý báu ấy, con mới có đủ sức mạnh để vững vàng bước đi trên đường đời. Đồng thời, quê hương cũng giống như "một vì sao rực rỡ", soi sáng hành trình trưởng thành của con, giúp con tránh khỏi những sai lầm đáng tiếc. Hình ảnh so sánh độc đáo kết hợp với phép liệt kê đã góp phần tô đậm công ơn dưỡng dục to lớn của mẹ. Không dừng lại ở đó, nhà thơ còn sử dụng biện pháp tu từ điệp cấu trúc "Con mang trên mình..." để nhấn mạnh trách nhiệm nặng nề mà con cái cần gánh vác. Đó là sứ mệnh cao cả, đòi hỏi con phải nỗ lực hết mình để đền đáp công ơn của cha mẹ.

Bốn câu thơ cuối cùng khép lại bài thơ một cách nhẹ nhàng nhưng đầy dư âm:

Dù con đi trọn cuộc đời
Lớn lên rồi con sẽ biết
Cây cao bóng mát rượi
Là của ai trồng.

Hai câu đầu lặp lại y nguyên hai câu thơ ở khổ một, tạo nên hiệu ứng vòng tròn đặc biệt. Cấu trúc này không chỉ nhấn mạnh tình mẫu tử thiêng liêng mà còn nhắc nhở con cái về bổn phận báo ân. Dù mai này có trưởng thành, con vẫn mãi là đứa trẻ bé bỏng cần mẹ chăm sóc, che chở. Câu hỏi tu từ "cây cao bóng mát rượi/ Là của ai trồng?" vang lên ở cuối bài thơ tựa như lời nhắc nhở nhẹ nhàng của mẹ. Con phải luôn ghi nhớ công ơn dưỡng dục của cha mẹ, đồng thời cố gắng học tập và rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội.

Như vậy, bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Quân đã đem đến cho người đọc nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bằng giọng thơ chân thành, tha thiết, nhà thơ đã khắc họa thành công hình ảnh người mẹ tần tảo, giàu đức hi sinh. Qua đó, tác giả nhắn nhủ mỗi chúng ta cần biết yêu thương, trân trọng mẹ của mình.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (2 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
1 bình luận
Bình luận
avatar
level icon

Hoan Nguyen Thi

05/12/2024

Timi Đỗ Trung Lai mà


avatar
level icon
Lương Vũ

05/12/2024

Hoan Nguyen Thi

Câu nói "Thơ ca bắt rễ từ lòng người, nở hoa nơi từ ngữ" là một chân lý đã được nhiều người thừa nhận trong sáng tác thơ ca. Câu nói này muốn nhấn mạnh rằng, thơ không đơn thuần là những con chữ sắp xếp một cách ngẫu nhiên mà nó là sản phẩm của cảm xúc, tâm hồn, những trải nghiệm sâu sắc của con người. Từ những xúc cảm ấy, thi nhân sẽ chọn lọc và sắp xếp ngôn từ một cách tinh tế để tạo nên những vần thơ hay, chạm đến trái tim người đọc. Để làm rõ hơn nhận định trên, chúng ta hãy cùng phân tích bài thơ "Mẹ" của Đỗ Trung Quân.


Bài thơ "Mẹ" là một minh chứng rõ nét cho ý kiến "Thơ ca bắt rễ từ lòng người, nở hoa nơi từ ngữ". Tác giả đã gửi gắm vào bài thơ những tình cảm sâu sắc, chân thành dành cho mẹ. Đó là tình yêu thương vô bờ bến, là sự biết ơn sâu sắc, là nỗi nhớ da diết. Những cảm xúc ấy đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận, thôi thúc nhà thơ sáng tác nên những câu thơ đầy xúc động.


"Thơ ca bắt rễ từ lòng người": Trong bài thơ "Mẹ", Đỗ Trung Quân đã bộc lộ một tình yêu thương mẹ sâu sắc, chân thành. Tình yêu ấy không chỉ là tình cảm gia đình mà còn là sự ngưỡng mộ, tôn kính. Những kỷ niệm tuổi thơ bên mẹ, những hy sinh thầm lặng của mẹ đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho nhà thơ. Chính tình yêu đó đã trở thành "rễ" nuôi dưỡng những vần thơ.


"Nở hoa nơi từ ngữ": Để diễn tả tình cảm ấy, Đỗ Trung Quân đã sử dụng những hình ảnh thơ mộng, những từ ngữ giản dị mà giàu sức gợi cảm. Hình ảnh "bàn tay mẹ", "mái tóc mẹ", "lời ru của mẹ" đã trở nên quen thuộc nhưng vẫn mang đến cho người đọc những rung động sâu sắc. Những câu thơ như "Mẹ là tất cả, mẹ là cuộc đời", "Mẹ là ngọn gió mùa thu", "Mẹ là ánh sao trên trời" đã vẽ nên một bức tranh sinh động, cảm động về tình mẫu tử.


Qua bài thơ "Mẹ", ta thấy rõ rằng, thơ ca không chỉ đơn thuần là ngôn ngữ mà còn là sự kết tinh của tâm hồn, cảm xúc của con người. Những vần thơ hay nhất luôn xuất phát từ những trải nghiệm sâu sắc, những tình cảm chân thật. Và để những cảm xúc ấy được thăng hoa, thi nhân phải biết lựa chọn và sắp xếp ngôn từ một cách tinh tế, tạo nên những vần thơ hay, chạm đến trái tim người đọc.


Câu nói "Thơ ca bắt rễ từ lòng người, nở hoa nơi từ ngữ" đã được minh chứng một cách rõ ràng qua bài thơ "Mẹ" của Đỗ Trung Quân. Bài thơ không chỉ là một tác phẩm văn học mà còn là một minh chứng sinh động cho sức mạnh của tình cảm và sự sáng tạo của con người.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS
avatar
level icon
Sheep

05/12/2024

Hoan Nguyen Thi Ý kiến "thơ ca bắt rễ từ lòng người, nở hoa nơi từ ngữ" cho thấy nguồn gốc của thơ ca là cảm xúc, tình cảm, suy nghĩ sâu thẳm bên trong con người (rễ). Từ ngữ chỉ là phương tiện để biểu đạt, thể hiện những cảm xúc, suy nghĩ đó, làm cho chúng trở nên sinh động, đẹp đẽ và có sức lay động (hoa). Trong bài thơ "Mẹ" của Đỗ Trung Quân, điều này được thể hiện rõ nét. Bài thơ không chỉ đơn thuần miêu tả hình ảnh người mẹ mà còn thể hiện sâu sắc tình cảm của tác giả dành cho mẹ. Tình cảm đó – sự kính trọng, yêu thương, biết ơn sâu sắc – chính là "rễ" của bài thơ. Những từ ngữ, hình ảnh được tác giả lựa chọn như "dáng mẹ", "đôi tay", "mái tóc bạc", "nếp nhăn", "giọt mồ hôi"... chính là những "hoa" nở rộ, làm nên vẻ đẹp và sức lay động của bài thơ. Những từ ngữ này không chỉ miêu tả mà còn gợi lên sự xúc động, sự trân trọng, sự ngưỡng mộ đối với người mẹ, qua đó thể hiện tình cảm sâu sắc của tác giả. Tóm lại, bài thơ "Mẹ" là minh chứng rõ ràng cho nhận định "thơ ca bắt rễ từ lòng người, nở hoa nơi từ ngữ".
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi