câu 1: Chủ thể trữ tình trong bài thơ: nhân vật trữ tình xưng "tôi".
câu 2: Hình ảnh tượng trưng trong bài thơ: "lá vàng", "hoa tươi", "cánh chim".
câu 3: Câu hỏi tu từ: Tôi có chờ đâu, có đợi đâu đem chi xuân lại gợi thêm sầu? + Tác dụng: nhấn mạnh sự phủ định của tác giả đối với mùa xuân. Đồng thời thể hiện tâm trạng chán chường, buồn bã khi nhắc đến hai chữ "mùa xuân".
câu 4: Tác giả muốn cản tình xuân khi mùa xuân sang bởi lẽ: + Với tác giả, tất cả đều vô nghĩa, chỉ còn nỗi sầu nhân thế. + Mùa xuân gắn liền với tuổi trẻ, niềm vui, sự sống nhưng cũng đồng thời gắn liền với sự chia li, xa cách, mất mát...
câu 5: Xuân Diệu cũng đã từng viết rằng "Xuân đang tới nghĩa là xuân đương qua/ Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già". Quả thật đúng vậy, thời gian trôi đi thì sẽ chẳng bao giờ quay trở lại được nữa. Chế Lan Viên cũng đã thể hiện điều đó thông qua tác phẩm "Xuân" của mình. Ông đã sử dụng hình ảnh thiên nhiên để nói lên quy luật của cuộc sống. Đó chính là sự luân chuyển của bốn mùa trong năm. Mùa nào cũng đẹp, cũng đáng trân quý nhưng mùa mà khiến con người ta xao xuyến nhất vẫn là mùa xuân. Và rồi khi xuân đến, vạn vật đều thay đổi. Những chiếc lá vàng rơi rụng xuống nhường chỗ cho những mầm xanh nảy lộc. Hoa tươi khoe sắc thắm khắp nơi. Tất cả đều muốn ngăn chặn bước chân của nàng xuân để níu giữ tuổi thanh xuân của mình. Nhưng làm sao có thể được bởi lẽ "ai biết hồn tôi say mộng ảo", "ai đâu trở lại mùa thu trước"... Con người ta cứ mải mê chạy theo những thứ phù phiếm bên ngoài mà quên mất đi giá trị cốt lõi của cuộc đời này. Để rồi khi ngoảnh đầu nhìn lại thì mọi thứ chỉ còn là quá khứ xa xôi. Chính vì thế hãy sống hết mình cho hôm nay bạn nhé!
câu 1: Yếu tố tượng trưng đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên giá trị nghệ thuật của bài thơ "Xuân" của Chế Lan Viên. Trước hết, yếu tố này giúp tác giả thể hiện được sự tương phản giữa vẻ đẹp của thiên nhiên và nỗi buồn của con người. Hình ảnh "lá vàng", "hoa tươi", "tiếng cười" đều là những hình ảnh tượng trưng cho sự sống, nhưng chúng lại bị che khuất bởi bóng tối của tâm trạng nhân vật trữ tình. Điều này tạo ra một hiệu ứng tương phản mạnh mẽ, khiến người đọc cảm nhận được sự cô đơn, tuyệt vọng của nhân vật. Thứ hai, yếu tố tượng trưng còn giúp tác giả thể hiện được sự đối lập giữa quá khứ và hiện tại. Những câu thơ như "nhặt lấy cho tôi những lá vàng", "góp lại cản tình xuân" thể hiện khát khao muốn níu giữ thời gian, muốn quay ngược dòng chảy của cuộc đời. Đây là một thông điệp đầy ý nghĩa về sự tiếc nuối, về những gì đã qua mà con người thường hay mắc phải. Cuối cùng, yếu tố tượng trưng cũng giúp tác giả thể hiện được sự phức tạp của tâm lý con người. Nhân vật trữ tình trong bài thơ đang trải qua một cuộc đấu tranh nội tâm dữ dội. Anh ta vừa muốn thoát khỏi nỗi buồn, vừa muốn lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ của quá khứ. Sự mâu thuẫn này được thể hiện rất rõ qua những hình ảnh tượng trưng như "cánh chim thu lạc cuối ngàn", "đứa trẻ thơ không biết khóc". Tóm lại, yếu tố tượng trưng trong bài thơ "Xuân" của Chế Lan Viên đã góp phần tạo nên giá trị nghệ thuật cao cho tác phẩm. Nó giúp tác giả thể hiện được nhiều khía cạnh khác nhau của tâm lý con người, đồng thời tạo ra những hiệu quả nghệ thuật độc đáo.