phần:
: Đoạn văn bạn cung cấp mô tả một nhân vật có tình trạng sức khỏe và tâm lý không tốt. Nhân vật này đang ở độ tuổi bốn mươi chín, vừa mới thất nghiệp và cảm thấy mình như một "kẻ dư thừa" trong xã hội. Hình ảnh của nhân vật được khắc họa qua những chi tiết về ngoại hình như chiều cao, cân nặng, và các dấu hiệu sức khỏe kém. Những mô tả này không chỉ cho thấy tình trạng thể chất của nhân vật mà còn phản ánh tâm trạng chán nản, cô đơn và cảm giác bị loại bỏ khỏi cuộc sống.
Nếu bạn cần phân tích sâu hơn về nội dung, cảm xúc hay ý nghĩa của đoạn văn, hãy cho tôi biết!
phần:
câu 5: . - Đoạn trích trên thuộc văn bản "Ăn mày dĩ vãng" của tác giả Chu Lai. - Văn bản được viết theo thể loại tiểu thuyết. - Nội dung chính của đoạn trích: Kể về nhân vật Hùng, một người lính trở về sau cuộc kháng chiến chống Mỹ. Anh phải đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách trong cuộc sống đời thường. Tuy nhiên, anh vẫn giữ được phẩm chất tốt đẹp của người lính. - Tác dụng của việc sử dụng ngôi kể thứ nhất: Giúp cho câu chuyện trở nên chân thực, gần gũi hơn. Người đọc có thể dễ dàng đồng cảm với nhân vật Hùng, hiểu được những suy nghĩ, cảm xúc của anh. Đồng thời, qua lời kể của Hùng, tác giả cũng bộc lộ những quan điểm, suy ngẫm của mình về cuộc sống, về chiến tranh. . - Những đặc điểm của thể loại tiểu thuyết được thể hiện trong đoạn trích: + Nhân vật: Nhân vật Hùng là một người lính trở về sau cuộc kháng chiến chống Mỹ. Anh phải đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách trong cuộc sống đời thường. Tuy nhiên, anh vẫn giữ được phẩm chất tốt đẹp của người lính. + Cốt truyện: Cốt truyện xoay quanh cuộc sống của nhân vật Hùng sau khi trở về từ chiến trường. + Ngôn ngữ: Ngôn ngữ trong đoạn trích giản dị, mộc mạc, phù hợp với bối cảnh câu chuyện. + Điểm nhìn: Điểm nhìn chủ yếu là điểm nhìn của nhân vật Hùng. Qua lời kể của Hùng, tác giả giúp người đọc hiểu rõ hơn về cuộc sống của người lính sau chiến tranh. . - Một số nét đặc sắc về nghệ thuật của đoạn trích: + Nghệ thuật xây dựng nhân vật: Nhân vật Hùng được xây dựng chân thực, sinh động. Anh là một người lính dũng cảm, kiên cường nhưng cũng có những nỗi đau, dằn vặt riêng. + Nghệ thuật miêu tả: Cảnh vật, con người được miêu tả chân thực, gợi cảm. + Nghệ thuật trần thuật: Lời kể của nhân vật Hùng chân thành, giản dị, giàu cảm xúc. . - Thông điệp mà em rút ra từ đoạn trích: Chiến tranh không chỉ mang đến những mất mát, đau thương về thể xác mà còn để lại những tổn thất về tinh thần cho con người. Sau chiến tranh, mỗi người cần biết trân trọng hòa bình, sống có ích cho xã hội.
câu 1: Đề tài của văn bản trên là: số phận con người sau chiến tranh.
câu 2: Ngôi kể: ngôi thứ nhất
câu 3: Điểm nhìn trần thuật trong đoạn văn trên giúp khắc họa rõ nét ngoại hình và tính cách của nhân vật Hùng. Từ góc nhìn này, chúng ta thấy được vẻ ngoài mạnh mẽ, rắn rỏi nhưng cũng ẩn chứa nhiều nỗi niềm của nhân vật. Đồng thời, điểm nhìn còn tạo nên sự tương phản thú vị giữa quá khứ hào hùng và hiện tại đầy bất hạnh của Hùng, góp phần làm tăng thêm chiều sâu cho câu chuyện.
câu 4: Thủ pháp tương phản trong đoạn trích:
- Tương phản giữa ngoại hình và tính cách nhân vật Hùng: Hùng là người lính gan dạ, dũng cảm nhưng lại có vẻ ngoài yếu đuối, nhỏ bé. Điều này tạo nên sự bất ngờ, thú vị cho người đọc.
- Tương phản giữa cuộc sống hiện tại và quá khứ của Hùng: Hùng từng là người lính gan dạ, dũng cảm, nhưng hiện tại anh lại trở thành người đàn ông yếu đuối, tự ti. Sự tương phản này thể hiện sự thay đổi của con người theo thời gian và hoàn cảnh.
- Tác dụng:
+ Tạo nên sự hấp dẫn, thu hút cho câu chuyện.
+ Thể hiện chủ đề của tác phẩm: sự tàn phá của chiến tranh đối với con người.
câu 5: Đọc đoạn trích trên, em thấy ấn tượng nhất với câu văn: "Tôi không nhớ rõ ngày, chỉ biết trong cái tháng âm ấy, vào gần những ngày tang tóc ấy, bà tôi như một người khác, lờ đờ, uất ức, lẫn lộn". Câu văn này gây ấn tượng mạnh mẽ bởi nó chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc. Trước hết, câu văn miêu tả trạng thái tâm lý của bà trong những ngày tháng đau buồn. Bà trở nên "lờ đờ", "uất ức" và "lẫn lộn". Điều này cho thấy bà đang phải đối mặt với những mất mát lớn lao, khiến bà không còn tỉnh táo và minh mẫn như trước. Thứ hai, câu văn gợi lên sự đồng cảm và thương xót của người đọc dành cho bà. Chúng ta có thể cảm nhận được nỗi đau đớn, sự bất lực và sự tuyệt vọng của bà trong những ngày tháng đen tối ấy. Cuối cùng, câu văn cũng nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc ghi nhớ những ngày lễ truyền thống. Dù cuộc sống có bận rộn đến đâu, chúng ta cũng cần dành thời gian để tưởng nhớ những người thân yêu đã khuất. Tóm lại, câu văn "Tôi không nhớ rõ ngày, chỉ biết trong cái tháng âm ấy, vào gần những ngày tang tóc ấy, bà tôi như một người khác, lờ đờ, uất ức, lẫn lộn" là một câu văn đầy xúc động và ý nghĩa. Nó giúp chúng ta hiểu thêm về tâm lý của con người trong những hoàn cảnh khó khăn và khơi dậy lòng trắc ẩn của mỗi người.