Hiếu Nguyễn NhưCâu 1: Bài thơ viết theo thể thơ nào? Nêu cách ngắt nhịp và cách gieo vần trong bài thơ?
- Thể thơ: Bài thơ trên được viết theo thể thơ lục bát. Đây là một thể thơ truyền thống của Việt Nam, có hai câu một cặp, câu 6 chữ và câu 8 chữ.
- Cách ngắt nhịp: Thường mỗi câu lục ngắt 2/2/2 và câu bát ngắt 4/4. Tuy nhiên, trong bài thơ này, có một số câu có sự biến đổi nhẹ về nhịp điệu để tạo nên sự linh hoạt và sinh động.
- Cách gieo vần: Bài thơ sử dụng vần bằng (vần liền) ở cuối các câu, tạo nên sự liên kết chặt chẽ giữa các câu và tạo âm điệu nhịp nhàng.
Câu 2: Đối tượng của tiếng cười trong bài thơ là ai? Giọng điệu nào là chủ đạo?
- Đối tượng của tiếng cười: Đối tượng chính của tiếng cười trong bài thơ là người thầy đang giảng bài. Hình ảnh người thầy được khắc họa một cách hài hước, qua những chi tiết như: gật gù, giọng khàn, mắt lim dim, say sưa...
- Giọng điệu chủ đạo: Giọng điệu của bài thơ là hài hước, trào lộng. Tác giả sử dụng những từ ngữ, hình ảnh sinh động, gần gũi với đời sống để tạo ra tiếng cười. Tuy nhiên, bên cạnh đó, giọng điệu cũng có phần châm biếm, phê phán những hành động, thái độ không đúng mực của người thầy.
Câu 3: Chỉ ra và nêu tác dụng của phép đối được sử dụng trong 2 câu thực của bài thơ
- Cặp câu đối: "Đồng nổi đâu đây la liệt đảo, / Ma men chi đấy tít mù say."
- Tác dụng:Tăng tính đối xứng, cân đối: Cặp câu đối tạo nên sự cân bằng về cấu trúc và âm thanh, làm cho câu thơ trở nên hài hòa, dễ đọc, dễ nhớ.
- Tăng tính hài hước: Hình ảnh "đồng nổi đâu đây la liệt đảo" đối lập với "ma men chi đấy tít mù say" tạo ra sự tương phản hài hước, nhấn mạnh tình trạng say xỉn của người thầy.
- Tăng sức gợi hình, gợi cảm: Cặp câu đối sử dụng nhiều từ ngữ gợi hình, gợi tả như "la liệt đảo", "tít mù say" giúp người đọc hình dung rõ nét hình ảnh người thầy đang say sưa, không tỉnh táo.