phần:
câu 1: Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn trẻ tiêu biểu cho thế hệ các tác giả 7X. Chị được biết đến với những truyện ngắn mang đậm hơi thở Nam Bộ. Trong đó, truyện ngắn Ông ngoại là một tác phẩm nổi bật. Tác phẩm đã thể hiện tài năng nghệ thuật kể chuyện độc đáo của chị. Truyện ngắn Ông ngoại xoay quanh câu chuyện về ông ngoại - người đàn ông góa vợ từ khi con còn nhỏ. Một mình ông nuôi con khôn lớn và khi có gia đình riêng thì chăm sóc các cháu. Nhân vật tôi rất yêu quý ông ngoại vì sự hy sinh thầm lặng của ông dành cho mọi người. Nhưng rồi ông bị bệnh nặng, phải nhập viện. Các thành viên trong gia đình đều bận rộn nên không ai vào thăm ông. Chỉ có nhân vật tôi tranh thủ giờ ra chơi để chạy vào bệnh viện với ông. Khi thấy ông ngủ say, cô bé đã lén vẽ một bức chân dung ông ngoại. Bức tranh hoàn thành nhưng ông vẫn chưa tỉnh lại. Cô bé ngồi nhìn khuôn mặt hiền hậu của ông và nghĩ về những điều ông từng làm cho mình. Cuối cùng, ông cũng tỉnh dậy và nhìn thấy bức tranh của cô bé. Ông rất xúc động trước tình cảm mà đứa cháu gái dành cho mình. Nghệ thuật kể chuyện của Nguyễn Ngọc Tư trong truyện ngắn này vô cùng độc đáo. Trước hết, cách xây dựng cốt truyện đơn giản nhưng giàu ý nghĩa. Cốt truyện tập trung vào việc nhân vật tôi vào thăm ông ngoại đang ốm nặng. Qua đó, tác giả đã khắc họa rõ nét tâm hồn trong sáng, giàu lòng hiếu thảo của cô bé. Thứ hai, ngôi kể thứ nhất giúp tác giả dễ dàng bộc lộ suy nghĩ, tình cảm của nhân vật. Từ đó, người đọc hiểu hơn về tấm lòng hiếu thảo của cô bé đối với ông ngoại. Thứ ba, ngôn ngữ truyện gần gũi, mộc mạc, đậm chất Nam Bộ. Điều này góp phần tạo nên sức hấp dẫn riêng cho tác phẩm. Tóm lại, nghệ thuật kể chuyện trong truyện ngắn Ông ngoại của Nguyễn Ngọc Tư vô cùng độc đáo. Nó đã góp phần quan trọng vào thành công của tác phẩm.
câu 2: Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, con người luôn phải đối mặt với nhiều áp lực và căng thẳng. Chính vì vậy mà họ thường tìm kiếm sự hoàn hảo, xa hoa và lộng lẫy để cảm thấy hạnh phúc hơn. Tuy nhiên, có một số người lại chọn cho mình cách sống giản dị, đơn sơ nhưng vẫn giữ được niềm vui và ý nghĩa thực sự của cuộc sống. Lối sống này đã trở thành một xu hướng mới trong xã hội hiện đại. Sống giản dị là gì? Đó là việc lựa chọn một cuộc sống không quá cầu kỳ hay phô trương. Người sống giản dị luôn biết cách tiết kiệm tối đa các chi phí không cần thiết để tránh lãng phí thời gian và tiền bạc. Họ cũng không thích khoe khoang hay thể hiện bản thân qua vật chất bên ngoài. Thay vào đó, họ tập trung vào giá trị tinh thần và tình cảm gia đình, bạn bè. Điều quan trọng nhất khi nói đến lối sống giản dị chính là thái độ tích cực của mỗi cá nhân trước cuộc sống. Những người sống giản dị thường rất lạc quan và yêu đời. Họ không bị cuốn theo những cám dỗ hay lo lắng vô ích. Thay vào đó, họ dành thời gian để tận hưởng những khoảnh khắc đẹp đẽ của cuộc sống. Ví dụ điển hình cho lối sống giản dị là Chủ tịch Hồ Chí Minh - vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam. Bác Hồ luôn ăn mặc đơn giản, chỉ với bộ quần áo kaki và đôi dép cao su. Dù là nguyên thủ quốc gia, Bác vẫn sống trong ngôi nhà sàn nhỏ bé và dùng bữa cơm đạm bạc. Lối sống giản dị giúp chúng ta tiết kiệm thời gian và tiền bạc. Khi không phải tốn quá nhiều công sức và tài sản cho những thứ không cần thiết, chúng ta sẽ có thêm thời gian để làm những việc có ý nghĩa hơn. Ngoài ra, nó còn giúp chúng ta giảm bớt căng thẳng và stress trong cuộc sống. Khi không phải lo lắng về những thứ vật chất, chúng ta sẽ cảm thấy thoải mái hơn và dễ dàng tận hưởng những giây phút thư giãn. Cuối cùng, lối sống giản dị giúp chúng ta gắn kết với nhau hơn. Khi mọi người đều sống giản dị, chúng ta sẽ dễ dàng chia sẻ và đồng cảm với nhau hơn. Chúng ta sẽ không còn phải ghen tị hay so sánh với nhau về những thứ vật chất. Tóm lại, lối sống giản dị là một lối sống đáng quý và cần được khuyến khích. Nó mang lại nhiều lợi ích cho cả bản thân và xã hội. Mỗi người hãy thử thay đổi bản thân bằng cách sống giản dị hơn để cảm nhận được những điều tốt đẹp mà nó mang lại.