phần:
phần:
câu 1: Viết đoạn văn trình bày suy nghĩ về câu thơ: Giờ cháu đã đi xa. Có ngọn khói trăm tàu, có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả nhưng chẳng lúc nào quên nhắc nhở: Sớm mai này, bà nhóm bếp lên chưa? 1. Giải thích ý nghĩa câu thơ: Câu thơ là lời tự nhủ của người cháu khi đang ở nơi xa. Dù cuộc sống có nhiều thay đổi, dù niềm vui có đến từ mọi phương trời thì người cháu vẫn không nguôi nhớ về hình ảnh thân thuộc của người bà và bếp lửa quê hương. 2. Bàn luận mở rộng vấn đề: - Hình ảnh bếp lửa trong bài thơ Bếp lửa của Bằng Việt gợi ra những kỉ niệm đầy xúc động về tình bà cháu. Đó cũng chính là hình ảnh biểu tượng cho sự yêu thương, chăm chút, hi sinh cả đời của người bà dành cho đứa cháu thân yêu. - Cuộc sống hiện đại với biết bao tiện nghi hiện đại khiến con người dần lãng quên những điều giản dị, bình thường nhất. Nhưng đó lại là cội nguồn của hạnh phúc, là nền tảng để mỗi người vươn tới tương lai tươi sáng hơn. - Mỗi người cần phải biết trân trọng quá khứ, trân trọng những gì gần gũi, thân thuộc nhất của gia đình và quê hương. 3. Liên hệ bản thân: - Cần phải biết ơn công lao dưỡng dục của ông bà, cha mẹ; trân trọng những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
câu 2: Trong cuộc sống ngày hôm nay, chúng ta được chứng kiến sự phát triển vượt bậc của xã hội trên mọi phương diện. Tuy nhiên, bên cạnh những thành tựu đạt được thì vẫn còn tồn tại nhiều vấn đề nhức nhối gây ảnh hưởng đến sự an toàn và phát triển bền vững của đất nước. Một trong số đó phải kể đến chính là căn bệnh vô cảm đang len lỏi vào đời sống của con người. Vô cảm có thể hiểu là không có tình cảm, cảm xúc, không có tình yêu thương giữa người với người. Người mắc căn bệnh này thường thờ ơ trước nỗi đau khổ, bất hạnh của người khác; thậm chí là trước những nỗi đau của chính mình cũng không có chút cảm xúc gì. Bệnh vô cảm xuất hiện trong đời sống đã khiến cho khoảng cách giữa người với người càng xa hơn, làm mất đi truyền thống tốt đẹp "thương người như thể thương thân" của dân tộc Việt Nam từ ngàn đời nay. Bên cạnh đó, nó còn gây ra sự xáo trộn, bất ổn trong đời sống xã hội khi mà ở đâu người ta cũng thấy nổi lên những hành động bạo lực, xâm phạm đến thân thể, tính mạng, tài sản của người khác. Nguyên nhân dẫn đến căn bệnh vô cảm này đầu tiên phải kể đến là do ý thức chủ quan của con người. Đôi lúc, vì lợi ích cá nhân, vì những tham vọng của bản thân mà con người sẵn sàng giẫm đạp lên quyền lợi của người khác. Không chỉ vậy, đôi lúc, sự vô cảm còn bắt nguồn từ việc gia đình, xã hội chưa có biện pháp giáo dục, răn đe kịp thời. Để đẩy lùi căn bệnh nguy hiểm này, trước hết mỗi cá nhân cần tự rèn luyện cho mình lối sống yêu thương, biết đồng cảm, chia sẻ với những người xung quanh cũng như có tinh thần trách nhiệm với cộng đồng. Ngoài ra, nhà trường và gia đình cũng cần phối hợp để giáo dục con trẻ ngay từ nhỏ, xã hội cần có cơ chế xử lý nghiêm minh những hành vi vi phạm, gây ảnh hưởng đến cộng đồng. Mỗi người cùng chung tay, góp sức một ít thì chắc chắn rằng xã hội sẽ trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều.