Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là phương thức biểu cảm. Đoạn trích thể hiện tình cảm, cảm xúc của tác giả trước cuộc sống, con người Việt Nam. Tác giả bày tỏ sự ngưỡng mộ, tự hào đối với vẻ đẹp tâm hồn, ý chí kiên cường, bất khuất của người dân Việt Nam trong quá trình xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Đồng thời, tác giả cũng thể hiện lòng yêu mến, trân trọng đối với thiên nhiên, đất nước Việt Nam. Câu 2. Biện pháp tu từ so sánh "ta" với "cô Tấm", "cây khế chua", "người" đã góp phần làm nổi bật phẩm chất tốt đẹp của người dân Việt Nam. Họ giống như cô Tấm hiền lành, chăm chỉ, luôn vượt qua khó khăn để vươn tới thành công; họ giống như cây khế chua, dù gặp nhiều gian nan, thử thách nhưng vẫn giữ vững tinh thần lạc quan, yêu đời; họ giống như người nông dân cần cù, chịu khó, luôn nỗ lực lao động để xây dựng cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Những hình ảnh so sánh này giúp người đọc dễ dàng hình dung, cảm nhận được vẻ đẹp tâm hồn, ý chí kiên cường, bất khuất của người dân Việt Nam. Câu 3. Hình ảnh "đất đai cỗi cằn" tượng trưng cho những khó khăn, thử thách mà người dân Việt Nam phải đối mặt trong quá trình xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Tuy nhiên, hình ảnh "hoa của đất, người trồng cây dựng cửa" lại tượng trưng cho sức sống mãnh liệt, tiềm năng to lớn của đất nước và con người Việt Nam. Người dân Việt Nam không ngại khó khăn, gian khổ, luôn nỗ lực lao động, sáng tạo để biến những vùng đất khô cằn thành những vườn cây trái sum suê, những ngôi nhà khang trang, những khu đô thị sầm uất. Câu 4. Qua đoạn trích, em thấy tác giả Nguyễn Khoa Điềm đã thể hiện một cách sâu sắc tình yêu quê hương, đất nước, niềm tự hào về truyền thống lịch sử, văn hóa của dân tộc. Ông cũng khẳng định vai trò to lớn của mỗi cá nhân trong việc xây dựng và phát triển đất nước. Mỗi người cần có ý thức trách nhiệm, cống hiến hết mình cho sự nghiệp chung của dân tộc.