23/12/2024
23/12/2024
23/12/2024
Hải PhươngThường khi nhắc đến Xuân Diệu, ta nhắc đến tình yêu. Lúc nào cũng vậy, ta tìm thấy trong thơ Xuân Diệu những tình yêu thiết tha, nồng nàn: tình yêu đôi lứa, tình yêu với người, với đời. Thực vậy, Xuân Diệu dành tình yêu nồng nàn cho cuộc đời, khao khát tận hưởng cuộc đời. Điều ấy được thể hiện rất rõ trong bài thơ Vội vàng, đặc biệt là trong 10 câu thơ cuối.
Ngay ở sáu câu thơ đầu tiên, Xuân Diệu đã không ngần ngại thể hiện khát khao của mình:
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Rõ ràng, những câu thơ đã thể hiện cái khát khao sống gấp, sống vội vàng trong Xuân Diệu. Nếu ở khổ thơ đầu và khổ thứ hai là tình yêu mãnh liệt cùng với sự nuối tiếc chia lìa thì đoạn thơ cuối bài là lời giải đáp cho câu hỏi: sống vội vàng là như thế nào. Cụm từ “mau đi thôi” như một lời thúc giục khi tác giả nhận ra rằng vẫn còn kịp để yêu thương và sống trọn vẹn với tuổi xuân cho đến phút cuối cùng. Phải rồi! “mùa chưa ngả chiều hôm”, xuân vẫn còn đó, người đang yêu tha thiết thì tại sao phải nghĩ nhiều đến chia lìa để hao hụt niềm vui hiện tại. Vì thế mà Xuân Diệu bừng tỉnh và giọng điệu thơ trở lại sự nồng nhiệt thiết tha.
Không chỉ giục giã người khác, Xuân Diệu còn bộc bạch chính khát khao của mình qua một loạt các câu thơ với điệp từ "Ta muốn". Nếu như ở những vần thơ trên tác giả dùng “tôi” thì ở đây Xuân Diệu lại dùng “Ta”. Theo như Chu Văn Sơn lý giải: “Ở trên, tác giả xưng ”tôi” để đối thoại với đồng loại, ở dưới lại xưng “ta” để đối diện với sự sống”. Dưới con mắt của tác giả, sự sống hiện lên “mơn mởn”. Từ láy “mơn mởn” miêu tả sức sống căng tràn, tươi mới. Chính cái “mơn mởn” của sự sống khiến tác giả như tham lam “muốn ôm” lấy tất cả. Sự sống ấy rộng lớn lắm, bao la lắm nhưng nghệ sĩ ấy vẫn muốn ôm lấy, giữ chặt lấy. Nhịp thơ vội vàng, gấp rút, giọng thơ dồn dập, cả những câu thơ dường như đang chạy.
Trong đoạn thơ này tác giả sử dụng nhiều động từ mạnh như “riết, say, thâu” thể hiện khao khát mãnh liệt về sự sống, về ước vọng sống trọn vẹn từng giây phút. Qua đây ta cũng cảm nhận được bức tranh thiên nhiên mùa xuân mới tươi đẹp, đầy sức sống làm sao. Đó là mây gió, là cánh bướm, là non nước, cỏ cây. Một bức tranh với đầy đủ cảnh vật mùa xuân và xen lẫn trong đó là tình yêu và những nụ hôn ngọt ngào. Trong bức tranh ấy, những gì thi sĩ muốn là được giao cảm với thiên nhiên, với sự sống: từ mây, gió, cánh bướm đến tình yêu, cỏ cây, non nước. Mức độ giao cảm cũng dần mãnh liệt hơn: từ “ôm”, “riết”, đến “say”, “thâu”, và sau cùng là “cắn”. Từng lần từ “ Ta muốn” vang lên là từng ước nguyện được nói lên. Nhân vật trữ tình như muốn ôm hết vào lòng mình “mây đưa và gió lượn”, muốn đắm say với “cánh bướm tình yêu”, muốn gom hết vào lồng ngực trẻ trung ấy “một cái hôn nhiều”. Thi sĩ dường như muốn thu hết mọi thanh sắc cuộc đời vào trong mình:
Và non nước, và cây, và cỏ rạng
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nên thanh sắc của thời tươi;
- Hỡi xuân hồng, ta muốn căn vào người!
Một câu thơ liên tiếp sử dụng những liên từ "và" khiến câu thơ trở nên dồn dập. Có người sẽ cho đó là sự thừa thãi. Tuy nhiên, chính sự lặp lại có vẻ như thừa thãi ấy lại là một sáng tạo rất hiện đại của Xuân Diệu. Sự lặp lại liên tiếp liên từ “và” trong một dòng thơ đã truyền đến người đọc một cảm xúc hăm hở cuồng nhiệt của một gã si tình trước tình nhân đắm đuối. Cũng trong những câu thơ này, hồn thơ Xuân Diệu hiện ra là một hồn thơ khao khát tận hưởng cuộc đời. Điệp từ “cho” với nhịp độ tăng tiến nhấn mạnh các cấp độ khát vọng hưởng thụ đạt đến độ thỏa thuê, sung mãn, trọn vẹn. Xuân Diệu muốn tận hưởng cuộc sống cho đến “no nê”, “chếnh choáng”, “đã đầy”. Trong niềm cảm hứng ở độ cao nhất, Xuân Diệu nhận ra cuộc đời, mùa xuân như một cái gì quý nhất, trọn vẹn như một trái đời đỏ hồng, chín mọng, thơm ngát, ngọt ngào, xuân hồng, để cho nhà thơ tận hưởng trong niềm khao khát cao độ.
Khao khát mãnh liệt ấy đã khiến tác giả phải thốt lên rằng “Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi”. Với câu thơ này, Xuân Diệu đã hữu hình hóa mùa xuân, khiến mùa xuân từ một khái niệm vô hình hiện ra như một trái ngọt, chín bùi, để khát khao tận hưởng của thi sĩ được bộc lộ trọn vẹn qua động từ mạnh - "cắn". Như vậy, cùng với câu thơ "Tháng Giêng ngon như một cặp môi gần", câu thơ "Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi" đã thực sự chứng minh trong bài thơ này, Xuân Diệu đã làm cả một cuộc cách mạng lớn trong thi ca để trở thành nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới.
Khổ thơ cuối của bài thơ Vội vàng khép lại bằng những sáng tạo độc đáo trong cách dùng từ, đặt câu. Nhà thơ bộc lộ quan điểm sống của mình cũng là quan điểm chung của tuổi trẻ: sống là phải biết tận hưởng, yêu đời nhưng cũng phải dâng hiến và trân trọng những điều tốt đẹp mà cuộc đời ban tặng.
Trang thơ đã khép lại rồi nhưng những dư âm về tình yêu cuộc đời, lòng ham sống, khát khao tận hưởng cuộc sống của Xuân Diệu vẫn còn gây ấn tượng sâu đậm trong lòng bạn đọc. Dù Xuân Diệu đã đi xa nhưng tên tuổi ông và những thành tựu mà ông đóng góp cho văn học sẽ còn sáng mãi với thời gian.
23/12/2024
Hải PhươngThường khi nhắc đến Xuân Diệu, ta nhắc đến tình yêu. Lúc nào cũng vậy, ta tìm thấy trong thơ Xuân Diệu những tình yêu thiết tha, nồng nàn: tình yêu đôi lứa, tình yêu với người, với đời. Thực vậy, Xuân Diệu dành tình yêu nồng nàn cho cuộc đời, khao khát tận hưởng cuộc đời. Điều ấy được thể hiện rất rõ trong bài thơ Vội vàng, đặc biệt là trong 10 câu thơ cuối.
Ngay ở sáu câu thơ đầu tiên, Xuân Diệu đã không ngần ngại thể hiện khát khao của mình:
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Rõ ràng, những câu thơ đã thể hiện cái khát khao sống gấp, sống vội vàng trong Xuân Diệu. Nếu ở khổ thơ đầu và khổ thứ hai là tình yêu mãnh liệt cùng với sự nuối tiếc chia lìa thì đoạn thơ cuối bài là lời giải đáp cho câu hỏi: sống vội vàng là như thế nào. Cụm từ “mau đi thôi” như một lời thúc giục khi tác giả nhận ra rằng vẫn còn kịp để yêu thương và sống trọn vẹn với tuổi xuân cho đến phút cuối cùng. Phải rồi! “mùa chưa ngả chiều hôm”, xuân vẫn còn đó, người đang yêu tha thiết thì tại sao phải nghĩ nhiều đến chia lìa để hao hụt niềm vui hiện tại. Vì thế mà Xuân Diệu bừng tỉnh và giọng điệu thơ trở lại sự nồng nhiệt thiết tha.
Không chỉ giục giã người khác, Xuân Diệu còn bộc bạch chính khát khao của mình qua một loạt các câu thơ với điệp từ "Ta muốn". Nếu như ở những vần thơ trên tác giả dùng “tôi” thì ở đây Xuân Diệu lại dùng “Ta”. Theo như Chu Văn Sơn lý giải: “Ở trên, tác giả xưng ”tôi” để đối thoại với đồng loại, ở dưới lại xưng “ta” để đối diện với sự sống”. Dưới con mắt của tác giả, sự sống hiện lên “mơn mởn”. Từ láy “mơn mởn” miêu tả sức sống căng tràn, tươi mới. Chính cái “mơn mởn” của sự sống khiến tác giả như tham lam “muốn ôm” lấy tất cả. Sự sống ấy rộng lớn lắm, bao la lắm nhưng nghệ sĩ ấy vẫn muốn ôm lấy, giữ chặt lấy. Nhịp thơ vội vàng, gấp rút, giọng thơ dồn dập, cả những câu thơ dường như đang chạy.
Trong đoạn thơ này tác giả sử dụng nhiều động từ mạnh như “riết, say, thâu” thể hiện khao khát mãnh liệt về sự sống, về ước vọng sống trọn vẹn từng giây phút. Qua đây ta cũng cảm nhận được bức tranh thiên nhiên mùa xuân mới tươi đẹp, đầy sức sống làm sao. Đó là mây gió, là cánh bướm, là non nước, cỏ cây. Một bức tranh với đầy đủ cảnh vật mùa xuân và xen lẫn trong đó là tình yêu và những nụ hôn ngọt ngào. Trong bức tranh ấy, những gì thi sĩ muốn là được giao cảm với thiên nhiên, với sự sống: từ mây, gió, cánh bướm đến tình yêu, cỏ cây, non nước. Mức độ giao cảm cũng dần mãnh liệt hơn: từ “ôm”, “riết”, đến “say”, “thâu”, và sau cùng là “cắn”. Từng lần từ “ Ta muốn” vang lên là từng ước nguyện được nói lên. Nhân vật trữ tình như muốn ôm hết vào lòng mình “mây đưa và gió lượn”, muốn đắm say với “cánh bướm tình yêu”, muốn gom hết vào lồng ngực trẻ trung ấy “một cái hôn nhiều”. Thi sĩ dường như muốn thu hết mọi thanh sắc cuộc đời vào trong mình:
Và non nước, và cây, và cỏ rạng
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nên thanh sắc của thời tươi;
- Hỡi xuân hồng, ta muốn căn vào người!
Một câu thơ liên tiếp sử dụng những liên từ "và" khiến câu thơ trở nên dồn dập. Có người sẽ cho đó là sự thừa thãi. Tuy nhiên, chính sự lặp lại có vẻ như thừa thãi ấy lại là một sáng tạo rất hiện đại của Xuân Diệu. Sự lặp lại liên tiếp liên từ “và” trong một dòng thơ đã truyền đến người đọc một cảm xúc hăm hở cuồng nhiệt của một gã si tình trước tình nhân đắm đuối. Cũng trong những câu thơ này, hồn thơ Xuân Diệu hiện ra là một hồn thơ khao khát tận hưởng cuộc đời. Điệp từ “cho” với nhịp độ tăng tiến nhấn mạnh các cấp độ khát vọng hưởng thụ đạt đến độ thỏa thuê, sung mãn, trọn vẹn. Xuân Diệu muốn tận hưởng cuộc sống cho đến “no nê”, “chếnh choáng”, “đã đầy”. Trong niềm cảm hứng ở độ cao nhất, Xuân Diệu nhận ra cuộc đời, mùa xuân như một cái gì quý nhất, trọn vẹn như một trái đời đỏ hồng, chín mọng, thơm ngát, ngọt ngào, xuân hồng, để cho nhà thơ tận hưởng trong niềm khao khát cao độ.
Khao khát mãnh liệt ấy đã khiến tác giả phải thốt lên rằng “Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi”. Với câu thơ này, Xuân Diệu đã hữu hình hóa mùa xuân, khiến mùa xuân từ một khái niệm vô hình hiện ra như một trái ngọt, chín bùi, để khát khao tận hưởng của thi sĩ được bộc lộ trọn vẹn qua động từ mạnh - "cắn". Như vậy, cùng với câu thơ "Tháng Giêng ngon như một cặp môi gần", câu thơ "Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi" đã thực sự chứng minh trong bài thơ này, Xuân Diệu đã làm cả một cuộc cách mạng lớn trong thi ca để trở thành nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới.
Khổ thơ cuối của bài thơ Vội vàng khép lại bằng những sáng tạo độc đáo trong cách dùng từ, đặt câu. Nhà thơ bộc lộ quan điểm sống của mình cũng là quan điểm chung của tuổi trẻ: sống là phải biết tận hưởng, yêu đời nhưng cũng phải dâng hiến và trân trọng những điều tốt đẹp mà cuộc đời ban tặng.
Trang thơ đã khép lại rồi nhưng những dư âm về tình yêu cuộc đời, lòng ham sống, khát khao tận hưởng cuộc sống của Xuân Diệu vẫn còn gây ấn tượng sâu đậm trong lòng bạn đọc. Dù Xuân Diệu đã đi xa nhưng tên tuổi ông và những thành tựu mà ông đóng góp cho văn học sẽ còn sáng mãi với thời gian.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
27/08/2025
26/08/2025
Top thành viên trả lời