câu 1: Dấu hiệu để xác định thể thơ của đoạn trích là: + Số tiếng trong mỗi dòng thơ không giống nhau nhưng đều được gieo vần theo quy luật nhất định. + Đoạn trích gồm nhiều khổ thơ, mỗi khổ thường có bốn dòng thơ.
câu 2: Hình ảnh mang tính biểu tượng trong đoạn trích là "cát". Cát được nhắc đến xuyên suốt bài thơ, trở thành nhân vật chính, chứng kiến mọi thăng trầm của con người nơi đây. Cát không còn đơn thuần là một loại khoáng sản mà nó đại diện cho vùng đất miền Trung đầy nắng gió, khắc nghiệt nhưng cũng rất kiên cường, bất khuất.
câu 3: Trong hai câu thơ "Cuộc đời tôi có cát chở che khi đánh giặc/ Cát lại làm công sự", tác giả Xuân Quỳnh đã sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để miêu tả vai trò quan trọng của cát đối với người lính trong chiến tranh.
- Nhân hóa: Tác giả đã sử dụng động từ "chở che" và "làm công sự" vốn là hành động của con người để miêu tả cho cát. Điều này khiến cho cát trở nên gần gũi, thân thuộc hơn với con người, đồng thời thể hiện sự gắn bó mật thiết giữa cát và người lính.
- Tác dụng:
+ Gợi hình: Hình ảnh cát không còn đơn thuần là vật vô tri vô giác mà trở nên sinh động, có hồn, giống như một người bạn đồng hành, một người hùng thầm lặng luôn sát cánh cùng người lính trong mọi hoàn cảnh.
+ Gợi cảm: Thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng của tác giả dành cho cát, cũng như khẳng định vai trò to lớn của cát trong cuộc sống của người dân Việt Nam nói chung và người lính nói riêng.
+ Nhấn mạnh ý nghĩa: Câu thơ nhấn mạnh sự hữu ích của cát, không chỉ là nơi trú ẩn an toàn mà còn là nguồn tài nguyên quý giá, góp phần tạo nên sức mạnh chiến đấu của quân đội ta.
Kết luận: Biện pháp nhân hóa trong hai câu thơ trên đã góp phần tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao, giúp người đọc dễ dàng hình dung, cảm nhận được vẻ đẹp và ý nghĩa sâu sắc của cát trong cuộc sống của người lính.
câu 4: Sự vận động cảm xúc của nhân vật trữ tình "tôi" trong đoạn trích là từ việc đối diện với khó khăn, gian khổ đến niềm tin vào tương lai tươi sáng. Nhân vật "tôi" ban đầu phải đối mặt với gió nóng, cát bụi và những thử thách khắc nghiệt của chiến tranh. Tuy nhiên, qua thời gian, nhân vật "tôi" dần nhận ra rằng dù có khó khăn đến đâu thì cát cũng mang lại sự bảo vệ và trở thành người bạn đồng hành trong cuộc sống. Từ đó, nhân vật "tôi" bắt đầu nuôi dưỡng hy vọng và ước mơ về một tương lai tốt đẹp hơn, nơi mà "nhà của tôi", "ánh ngói hồng" và "gương mặt mai sau" hiện hữu.
câu 5: Từ tâm trạng của nhân vật trữ tình "tôi" khi nhớ về hình ảnh gió lào cát trắng của quê hương, ta có thể nhận ra rằng chốn bình yên trong tâm hồn mỗi người là nơi mà chúng ta cảm thấy an toàn, thoải mái và hạnh phúc nhất. Đó là nơi mà chúng ta có thể tìm thấy sự bình tĩnh, tự tin và sức mạnh để đối mặt với mọi khó khăn trong cuộc sống. Chốn bình yên không phải là một địa điểm cụ thể hay một thứ vật chất nào đó, mà nó nằm trong tâm trí của mỗi người. Nó có thể là gia đình, bạn bè, thiên nhiên hoặc thậm chí là chính bản thân chúng ta. Khi chúng ta trở về với chốn bình yên, chúng ta được giải thoát khỏi những áp lực, lo lắng và căng thẳng trong cuộc sống hàng ngày. Chúng ta có thể thư giãn, nghỉ ngơi và tận hưởng những khoảnh khắc quý giá bên những người thân yêu. Chốn bình yên cũng giúp chúng ta lấy lại tinh thần, năng lượng và động lực để tiếp tục bước đi trên con đường phía trước. Tuy nhiên, để xây dựng và duy trì chốn bình yên trong tâm hồn, chúng ta cần phải dành thời gian cho bản thân, học cách yêu thương và trân trọng những điều giản dị trong cuộc sống. Hãy luôn giữ vững niềm tin vào bản thân và hướng tới những điều tốt đẹp trong tương lai.