Cho biết tác phẩm truyện viết về tình cảm ông cháu nêu nội dung ý nghĩa

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Apple_0NwQYH3AwmbT5G8Vh1aPEFdppNl1
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

25/12/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Tác phẩm "Ông đồ" của Vũ Đình Liên là một bài thơ thể hiện sự tiếc nuối và tôn vinh những giá trị truyền thống đang dần bị lãng quên trong xã hội hiện đại. Bài thơ này được sáng tác vào năm 1936, khi đất nước Việt Nam đang trải qua quá trình chuyển đổi từ chế độ phong kiến sang chế độ thuộc địa. Trong bối cảnh đó, nhiều giá trị văn hóa truyền thống đã bị mai một, đặc biệt là chữ Nho - ngôn ngữ chính thức của triều đình phong kiến. Ông đồ là hình ảnh tượng trưng cho nền văn hóa Nho học, vốn rất thịnh hành ở Việt Nam trước đây. Tuy nhiên, với sự thay đổi của thời cuộc, nghề dạy học và viết chữ Nho ngày càng trở nên lạc hậu và không còn được coi trọng như xưa. Bài thơ "Ông đồ" mở đầu bằng hình ảnh ông đồ già ngồi bên hè phố, chờ đợi khách đến thuê viết: Mỗi năm hoa đào nở Lại thấy ông đồ già Bày mực tàu giấy đỏ Bên phố đông người qua. Hình ảnh này gợi lên một khung cảnh quen thuộc của Hà Nội vào dịp Tết Nguyên Đán, nơi mà các ông đồ thường tụ tập để viết chữ cho khách hàng. Hoa đào nở rộ, màu đỏ của mực tàu và giấy viết tạo nên một bức tranh mùa xuân tươi vui, rộn ràng. Nhưng đằng sau vẻ ngoài tươi đẹp ấy lại ẩn chứa một nỗi buồn sâu thẳm: Bao nhiêu người thuê viết Tấm tắc ngợi khen tài Hoa tay thảo những nét Như phượng múa rồng bay. Những lời khen ngợi của mọi người dành cho ông đồ chứng tỏ rằng ông vẫn được trân trọng và yêu mến. Tuy nhiên, câu thơ cuối cùng lại mang đến một cảm giác hụt hẫng và tiếc nuối: Nhưng mỗi năm mỗi vắng Người thuê viết nay đâu? Câu hỏi tu từ này đặt ra một vấn đề nhức nhối: tại sao số lượng người thuê viết chữ Nho ngày càng giảm sút? Phải chăng do sự phát triển của xã hội hiện đại, con người đã quay lưng lại với những giá trị truyền thống? Từ đó, bài thơ bắt đầu bộc lộ tâm trạng tiếc nuối và xót xa của tác giả trước sự suy tàn của nền văn hóa Nho học: Giấy đỏ buồn không thắm Mực đọng trong nghiên sầu. Hai câu thơ sử dụng biện pháp nhân hóa để miêu tả tâm trạng của giấy đỏ và mực tàu. Giấy đỏ vốn rực rỡ, nhưng giờ đây lại "buồn không thắm", mực tàu vốn là biểu tượng của nghệ thuật, nhưng giờ đây cũng "đọng trong nghiên sầu". Tâm trạng của hai vật dụng này phản ánh tâm trạng của ông đồ và cả tác giả. Nỗi buồn của họ không chỉ là nỗi buồn cá nhân mà còn là nỗi buồn chung của cả một thế hệ, một dân tộc. Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng hình ảnh ông đồ già ngồi lặng lẽ giữa dòng đời hối hả: Ông đồ vẫn ngồi đấy Qua đường không ai hay Lá vàng rơi trên giấy Ngoài trời mưa bụi bay. Hình ảnh ông đồ già cô đơn, lẻ loi giữa dòng đời tấp nập khiến người đọc không khỏi thương cảm. Ông đồ vẫn ngồi đấy, nhưng chẳng còn ai quan tâm đến ông nữa. Lá vàng rơi trên giấy, mưa bụi bay ngoài trời, tất cả đều gợi lên một khung cảnh ảm đạm, u buồn. Tóm lại, bài thơ "Ông đồ" của Vũ Đình Liên là một tác phẩm giàu ý nghĩa, thể hiện sự tiếc nuối và tôn vinh những giá trị truyền thống đang dần bị lãng quên trong xã hội hiện đại.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Apple_0NwQYH3AwmbT5G8Vh1aPEFdppNl1 Ai sinh ra trên đời cũng được sống trong sự bao bọc, tình yêu thương vô bờ bến của người thân trong gia đình. Ở đó có ông bà, cha mẹ, anh chị em và những người luôn đùm bọc chở che. Đối với em ông nội luôn là người em đáng kính nhất trong gia đình mình.

Năm nay ông nội bảy mươi tuổi. Dù đã đến tuổi gần đất xa trời nhưng ông vẫn rất minh mẫn và nhanh nhẹn trong mọi sinh hoạt thường ngày của đời sống. Khuôn mặt ông vuông hình chữ điền và rất góc cạnh, em thường hay đùa rằng “ Ông ngày xưa chắc đẹp lắm bà nhỉ?”. Thế nhưng để lại sự in dấu của thời gian là hai gò má nhô cao, khuôn mặt hơi bóp lại. Đổi lại nước da hồng hào vẫn còn in dấu trên khuôn mặt đầy sự phúc hậu ấy. Tóc ông bạc trắng tựa như một ông tiên, ông bụt bước ra từ câu chuyện cổ tích ngày xưa ra. Thêm vào đó là cặp râu bạc trắng lại tô thêm phần đẹp lão cho nội. Qua năm tháng, qua bao ngày dãi nắng dầm mưa tảo tần gánh vác gia đình xưa kia mà giờ đây da ông bắt đầu điểm những vết đồi mồi trên mặt, tay, chân. Đôi chân vẫn còn đi lại rất tốt những ngày một thêm yếu đi, đôi bàn tay thì xương xương, bé gầy ghi ấn bao sự vất vả của cuộc đời.

Ông rất hiền lành và luôn yêu thương con cháu, mọi người trong gia đình. Những lúc rảnh rỗi ông thường hay giúp đỡ mọi người hết sức có thể công việc chung cũng như trong gia đình nói riêng. Nếu thấy con cháu học tập, làm việc mệt mỏi thì nội sẽ góp một tay giúp đỡ những công việc từ cái nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống: quét nhà, rửa bát... Hay ngay cả khi đã có tuổi nhưng nội vẫn rất tích cực tham gia các hoạt động, phong trào ở trong làng, xã. Thế nên sức khỏe dẻo dai của nội không phải bỗng dưng mà có được, thứ sức khỏe khiến bao người phải trầm trồ và ghen tị khi về già. Hoạt động sôi nổi, góp tay nhiệt tình vào các công tác xã hội của làng xóm, tốt bụng giúp đỡ mọi người nếu có thể, thế nên ông nội em rất được mọi người xung quanh ai cũng yêu quý và kính trọng. Đó là điều em cảm thấy rất đáng kính và tự hào về ông.

<iframe class="ql-video ql-align-center" frameborder="0" allowfullscreen="true"></iframe>


Sáng sớm hằng ngày dậy ông thường dắt con Ki Ki nhà em đi cùng ra chỗ công viên gần nhà tập thể dục và đi dạo ngay khi cả nhà còn chìm trong giấc ngủ say. Có đôi lúc ông còn chu đáo chuẩn bị cả bữa sáng cho gia đình để giúp con cháu trong nhà chuyên tâm chu đáo học tập và công việc hơn. Những buổi chiều, trời đẹp ông cũng hay dẫn em ra công viên và đi vòng quanh, nói chuyện, hỏi han mọi chuyện về học tập, bạn bè ở trường như thế nào. Những phút giây ấy thực sự là lúc khiến tâm hồn em thoải mái và sảng khoái sau những tiết học căng thẳng trên lớp. rồi hai ông cháu thỉnh thoảng lại ra ngồi ghế đá, làm vài ván cờ tiếng, tiếng cười đùa, “chặn nước” rộn rã rất vui vẻ, thoải mái.

Gần đây sức khỏe ông ngày một yếu, em rất thương ông, hầu như chiều nào đi học về em cũng chạy vào phòng để đấm bóp cho ông, tâm sự với ông để xua bớt đi nỗi đau về bệnh tật cho nội. kể những câu chuyện vui, bông hoa điểm mười luôn là những liều thuốc hữu hiệu mỗi khi em cạnh ông.

Em rất thương ông và mỗi ngày đều cố gắng học tập để không phụ lòng ông nội. Hứa sẽ chăm chỉ học hành để trở thành con ngoan trò giỏi như mong muốn của nội.

Nếu có điều ước, em chỉ ước nội được mãi mãi mạnh khỏe sống và quây quần bên con cháu và gia đình. Một người ông nội, người bạn, người cha, và tấm gương sáng cho mọi người noi theo.


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved