Bài thơ "Trông ra bờ ruộng" của Hữu Thỉnh là một tác phẩm đặc sắc, thể hiện sâu sắc tâm tư của tác giả về quê hương, con người và cuộc sống nông thôn Việt Nam. Qua những hình ảnh giản dị nhưng đầy ý nghĩa, bài thơ không chỉ khắc họa vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn phản ánh những trăn trở, suy tư của con người trước dòng chảy của thời gian và cuộc sống.
Mở đầu bài thơ, hình ảnh "trông ra bờ ruộng" gợi lên một không gian quen thuộc, gần gũi với người nông dân. Câu thơ như một lời mời gọi, khơi dậy trong lòng người đọc những kỷ niệm về quê hương, nơi có những cánh đồng xanh mướt, những mùa vụ bội thu. Hình ảnh "mưa bay trắng cỏ" không chỉ miêu tả thời tiết mà còn gợi lên sự sống động của thiên nhiên, tạo nên một bức tranh sinh động về mùa màng. Tiếng "cào cào cánh sen" vang lên giữa không gian yên tĩnh, như một bản nhạc nền cho cuộc sống nơi đồng quê, thể hiện sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên.
Tiếp theo, hình ảnh "mẹ tôi nón lá bước lên mạ non đầu hạ" không chỉ là hình ảnh của người mẹ, mà còn là biểu tượng của người phụ nữ Việt Nam - những người gắn bó với ruộng đồng, chăm sóc mùa màng. Hình ảnh "nón lá" mang đậm bản sắc văn hóa Việt Nam, thể hiện sự giản dị, cần cù của người nông dân. Câu thơ này không chỉ khắc họa vẻ đẹp của mẹ mà còn gợi lên sự tôn kính, lòng biết ơn đối với những người đã vất vả nuôi dưỡng gia đình, quê hương.
Tuy nhiên, giữa những hình ảnh đẹp đẽ ấy, tác giả cũng không quên thể hiện những trăn trở, lo âu của con người. Câu thơ "bấy nhiêu toan tính đến giờ chưa yên" như một lời tự vấn, thể hiện sự băn khoăn về cuộc sống, về những nỗi lo thường trực trong lòng người nông dân. Hình ảnh "cây lúa phải chen nhọc nhằn" không chỉ phản ánh sự vất vả trong lao động mà còn là biểu tượng cho những nỗ lực không ngừng nghỉ của con người trong cuộc sống. Tác giả đã khéo léo kết hợp giữa hình ảnh thiên nhiên và con người, tạo nên một bức tranh sống động về cuộc sống nông thôn.
Ngoài ra, bài thơ còn thể hiện sự gắn bó giữa con người với thiên nhiên và thời gian. Câu thơ "tính tháng tính năm tính người" như một lời nhắc nhở về sự trôi chảy của thời gian, về những kỷ niệm, những dấu ấn trong cuộc đời. Tác giả đã khéo léo lồng ghép những suy tư về cuộc sống, về con người vào trong từng câu chữ, tạo nên một không gian trữ tình, sâu lắng.
Cuối cùng, hình ảnh "đồng quang bóng mẹ nắng nôi một mình" không chỉ là hình ảnh của mẹ mà còn là biểu tượng cho sự hy sinh, vất vả của người phụ nữ Việt Nam. Câu thơ này gợi lên một cảm giác cô đơn, nhưng cũng đầy tự hào về những người đã âm thầm cống hiến cho quê hương, cho gia đình.
Tóm lại, bài thơ "Trông ra bờ ruộng" của Hữu Thỉnh là một tác phẩm giàu cảm xúc, thể hiện sâu sắc tâm tư của tác giả về quê hương, con người và cuộc sống nông thôn. Qua những hình ảnh giản dị nhưng tinh tế, tác giả đã khắc họa một bức tranh sống động về cuộc sống, đồng thời gửi gắm những suy tư, trăn trở về thời gian và con người. Bài thơ không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một bản tình ca về quê hương, về những người đã sống và làm việc trên mảnh đất này.