phần:
câu 2: : Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên là tự sự. : Nội dung chính của đoạn trích trên nói về nhân vật Thị Kính sau khi bị Sùng bà vu oan và đổ cho tội giết chồng. Cô đã cắt tóc giả trai đi tu để tránh sự đày đọa. : Từ đồng nghĩa với từ "hành động" trong câu "Hành động đó thể hiện cô ấy rất yêu thương động vật." là hành vi. : Trong các phương án trên, chỉ có phương án A là thành phần biệt lập tình thái. Thành phần biệt lập tình thái thường đứng trước hoặc sau bộ phận chính nhằm thể hiện cách nhìn nhận, đánh giá của người nói đối với nội dung được nói đến trong câu. Các phương án còn lại đều là thành phần biệt lập phụ chú. Thành phần biệt lập phụ chú thường đứng giữa câu, tách riêng khỏi bộ phận chính bằng dấu phẩy, dấu ngoặc đơn, hai chấm,... : Đoạn trích trên thuộc thể loại truyện thơ Nôm. Thể loại này thường kể về cuộc đời của một nhân vật lịch sử hay một nhân vật dân gian, kết hợp với việc miêu tả cảnh vật thiên nhiên, phong tục tập quán, tâm lý con người,... : Nhân vật chính trong đoạn trích trên là Thị Kính. Đây là một người phụ nữ hiền lành, nết na nhưng lại phải chịu nhiều bất hạnh trong cuộc sống. Cô bị Sùng bà vu oan giết chồng, rồi bị đuổi ra khỏi nhà. Sau đó, cô phải cắt tóc giả trai đi tu để tránh sự đày đọa. : Tình huống bi kịch của Thị Kính trong đoạn trích trên là bị Sùng bà vu oan giết chồng. Đây là một tình huống vô cùng đau đớn, khiến Thị Kính phải chịu đựng nhiều tổn thương cả về tinh thần lẫn thể xác. Cô bị Sùng bà mắng chửi thậm tệ, bị ép phải uống thuốc độc tự tử. Cuối cùng, cô đành phải cắt tóc giả trai đi tu để thoát khỏi sự đày đọa. : Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn trích trên là so sánh. Tác giả đã so sánh tiếng kêu của Thị Kính với tiếng chim cuốc để thể hiện nỗi lòng đau khổ, tuyệt vọng của cô. Tiếng kêu của chim cuốc vốn là tiếng kêu buồn thảm, thê lương, gợi lên cảm giác tang thương, mất mát. Khi so sánh tiếng kêu của Thị Kính với tiếng chim cuốc, tác giả muốn nhấn mạnh nỗi lòng đau khổ, tuyệt vọng của cô. Cô đang phải chịu đựng những tổn thương quá lớn, khiến cô như chết lặng, không còn sức lực để phản kháng. : Ý nghĩa của đoạn trích trên là tố cáo chế độ phong kiến thối nát, bất công. Chế độ này đã đẩy những người phụ nữ hiền lành, nết na vào cảnh ngộ bi đát, khiến họ phải chịu đựng nhiều bất hạnh. Đồng thời, đoạn trích cũng ca ngợi phẩm chất cao đẹp của người phụ nữ Việt Nam, dù gặp phải hoàn cảnh khó khăn vẫn luôn giữ vững tấm lòng son sắt, thủy chung.