30/12/2024
24/06/2025
Nếu quá khứ là những trang sử hào hùng ghi dấu bao cuộc đấu tranh giữ nước, nếu hiện tại là những bước chuyển mình mạnh mẽ để khẳng định vị thế thì tương lai chính là giấc mơ về một Việt Nam hùng mạnh – giấc mơ mà thế hệ trẻ hôm nay chính là những người kiến tạo. Đất nước đang bước vào một kỷ nguyên vươn mình, nơi cơ hội song hành với kỹ thức, nơi vận mệnh dân tộc nằm trong tay những người trẻ đầy hoài bão. Nhưng để không bị bỏ lại phía sau, để không chỉ “đứng nhìn” mà phải là “người dẫn đường”, thế hệ trẻ cần nhận thức sâu sắc về trách nhiệm của mình với Tổ quốc.
Mỗi thời đại đều có sứ mệnh riêng của nó. Nếu cha ông ta đã đi qua những năm tháng chiến tranh với tinh thần “quyết tử cho tổ quốc quyết sinh”, thì hệ trẻ hôm nay cũng đang đối đầu với một cuộc chiến mới – cuộc chiến của tri thức, sáng tạo và bản lĩnh trước những biến động không ngừng của thế giới. Kỷ nguyên vươn mình của đất nước không chỉ là sự phát triển về kinh tế, công nghệ, mà còn là khát vọng cao tầm kính Việt Nam, đưa đất nước so sánh vai cùng cường năm quốc châu. Nhưng liệu chúng ta có đủ bản lĩnh để đeo đeo sứ mệnh ấy? Chúng tôi sẵn sàng đứng lên, thùng rỗng thân, phun đổi mới để đưa đất nước tiến về phía trước? Hay sẽ mãi là những kẻ đứng ngoài cuộc, thụ động trước thời đại, hoài phí những cơ hội mà cha ông đã đánh đổi bằng biết bao hy sinh?nhiệm vụ của thế hệ trẻ trong thời kỳ này không chỉ nằm trong những lời nói hô hào, mà cần phải được thực hiện bằng hành động thực tế. Trước đó là học tập và luyện tập. Trong một thế giới không ngừng vận hành, tri thức chính là vũ khí quan trọng nhất. Một dân tộc muốn vươn lên phải có những con người không ngừng trau dồi kỹ năng, tư duy đổi mới và khả năng thích nghi. Những cuộc cách mạng công nghệ, trí tuệ nhân tạo hay chuyển đổi số lượng không được mong đợi ai cả – nếu không chịu học hỏi, chúng ta sẽ mãi là kẻ đi sau. Bên bờ đó, người trẻ cần mang trong mình tinh thần sáng tạo, tưởng tượng, sành làm, tranh chấp nhận thất bại để vươn lên thành công. Một vùng đất nước chỉ có thể phát triển mạnh mẽ khi thế hệ trẻ không ngừng tìm kiếm, phát minh, kiến trúc tạo ra giá trị mới. Việt Nam không thể chỉ là “công xưởng gia công” của thế giới mà cần có những doanh nhân, những nhà khoa học, những người chải khởi nghiệp để tư vấn cho các phần phát triển chung.
Nhưng kỷ nguyên vươn mình của đất nước không chỉ là câu chuyện của kinh tế hay công nghệ. Một đất nước muốn tiến xa cần có nền tảng đạo đức và văn hóa vững chắc. Vì vậy, bên cạnh sự sáng tạo và học tập, trách nhiệm của thế hệ trẻ còn giữ bản sắc văn hóa dân tộc. Hội nhập không có nghĩa là đánh mất chính mình. Trong lốc toàn cầu hóa, trẻ nhỏ cần biết tiếng Việt, hiểu về lịch sử, tự hào về nguồn gốc. Một quốc gia vững chắc không chỉ là những tòa nhà cao tầng hay nền tảng phát triển kinh tế mà còn bởi những người hiểu biết về giá trị truyền thống và biết phát huy nó theo cách hiện đại.
nhiệm vụ của người trẻ còn nằm ở tinh thần cống hiến cho cộng đồng. Một đất nước không chỉ có những cá nhân xuất sắc mà còn có một xã hội kết nối, nhân ái. Đừng chỉ sống cho riêng mình, hãy nhìn xung quanh – còn bao trẻ em thiếu điều kiện học tập, còn bao người nghèo cần sự giúp đỡ, còn môi trường đang bị tàn phá từng ngày. Một hành động nhỏ nhưng đầy đủ ý nghĩa cũng có thể tạo ra sự thay đổi lớn hơn cho lao.
Người trẻ hôm nay có thể chưa tạo ra những bước đột phá vĩ đại, nhưng chỉ cần mỗi người đều cố gắng từng ngày, góp một phần nhỏ bé vào sự phát triển chung của đất nước thì đó cũng chính là một cách để viết tiếp giấc mơ Việt Nam hùng cường. Chúng ta có thể sinh ra trong những hoàn cảnh khác nhau, nhưng đều có chung một điểm đến – đó là tương lai của đất nước. Có thể nơi đó vẫn còn những người trẻ loay hoay với đam mê mê, có những người vẫn chưa tìm thấy con đường của mình, nhưng hãy nhớ rằng: Dù bạn là ai, dù bạn làm gì, chỉ cần sống có trách nhiệm, có ước mơ, và không ngừng nỗ lực, bạn đã góp phần vào thời nguyên vươn lên của đất nước.
Đất nước đang vươn mình, cửa hàng cánh trên bầu trời thế giới, và mỗi người trẻ chúng ta chính là những cánh én góp phần làm nên mùa xuân rực rỡ nổi ấy. Chúng ta không thể chọn nơi mình sinh ra, nhưng có thể chọn cách mình sống để làm rạng danh đất nước. Hãy để tuổi trẻ này không trôi qua vô nghĩa, hãy sống một cuộc đời có lý tưởng, có trách nhiệm, để khi ngoảnh lại, ta có thể tự hào rằng mình đã không chỉ chứng kiến kiến trúc nguyên vươn mình của đất nước – mà vẫn là một phần quan trọng trong quá trình ấy. Đất nước đã trao cho chúng ta một tương lai đầy hứa hẹn. Câu hỏi đặt ra là: chúng ta có đủ dũng khí để biến nó thành hiện thực hay không? Thế hệ trước đã đi qua những năm tháng khói lửa để giành lấy hòa bình. Thế hệ hôm nay cần bước tiếp, để có được một Việt Nam rực rỡ trong tương lai. Đừng chỉ là những người đứng bên lề lịch sử – hãy là những người viết nên những trang sử vẻ vang cho dân tộc!
23/06/2025
Yến Vy Lịch sử chưa từng ngủ yên. Nó luôn cựa mình, biến đổi, như những cơn sóng ngầm cuộn chảy bên dưới mặt hồ tưởng chừng yên ả. Dân tộc Việt Nam – một dân tộc đã đi qua biết bao bão tố của chiến tranh, đói nghèo và lạc hậu – giờ đây đang bước vào một kỷ nguyên mới: kỷ nguyên của khát vọng, của bản lĩnh, của hành trình vươn mình ra biển lớn. Và trong thời khắc ấy, thanh niên không chỉ là người thừa hưởng thành quả, mà là người viết tiếp câu chuyện đang dang dở của dân tộc bằng trí tuệ, trái tim và cả lý tưởng sống cao đẹp của mình.
Nếu trong những trang sử vàng son, người ta tìm thấy bóng dáng của những thanh niên cầm súng chiến đấu, ngã xuống trong tuổi hai mươi rực rỡ, thì hôm nay, dáng đứng của thanh niên không còn trên chiến hào, mà là trên giảng đường, trong phòng thí nghiệm, trong xưởng máy, trên bàn làm việc và cả giữa những chiến tuyến âm thầm của thời đại số. Kẻ thù bây giờ không còn là súng đạn mà là tụt hậu, là trì trệ, là lối tư duy bảo thủ. Và sứ mệnh của thanh niên chính là trở thành “người mở đường” – mạnh mẽ, tiên phong và không ngại thách thức.
Trong thời đại hội nhập, thanh niên Việt Nam được tiếp cận với tri thức toàn cầu, sống trong thời đại mà thế giới nằm gọn trong một chiếc điện thoại. Nhưng chính trong không gian ấy, thanh niên cũng đứng giữa những lựa chọn: sống cạn hay sống sâu, ích kỷ hay phụng sự, mơ ước nhỏ nhoi hay khát vọng lớn lao. Sứ mệnh không đến từ sự gán ghép, mà từ nội lực bên trong mỗi con người: ý thức về trách nhiệm với quê hương, đất nước, ý chí vượt lên số phận, và khát vọng đóng góp một phần nhỏ bé nhưng thiết thực cho sự lớn mạnh của quốc gia.
Một bạn trẻ viết phần mềm giúp người khiếm thị đọc sách. Một nhóm sinh viên khởi nghiệp từ nông sản quê nhà. Một kỹ sư trẻ rời thành phố để về quê xây trường, mở lớp. Họ không ồn ào, không cần danh xưng “người hùng”, nhưng chính họ đang âm thầm làm nên diện mạo của đất nước hôm nay. Thanh niên thời đại mới không cần phải quá phi thường, nhưng không thể sống tầm thường. Chúng ta không được phép đứng ngoài cuộc chơi của thời đại, càng không thể sống thờ ơ trong lúc dân tộc đang bước vào một hành trình vươn mình đầy kịch tính và kỳ vọng.
Khi gió lớn nổi lên, diều mới bay cao. Khi đất nước mở ra những cơ hội chưa từng có, đó cũng là lúc thanh niên phải cất cánh. Chúng ta không chỉ sống cho mình, mà còn sống cho một giấc mơ dài của dân tộc: giấc mơ về một Việt Nam mạnh mẽ, tự chủ, văn minh và sẵn sàng sánh vai cùng thế giới. Đó không còn là lý tưởng của riêng ai, mà là sứ mệnh chung – một sứ mệnh cao cả, thiêng liêng nhưng cũng đầy hứa hẹn.
(Sun chúc cou làm bài tốt ợ )
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời