Xuân Quỳnh là một trong những nhà thơ nữ tiêu biểu nhất của nền văn học Việt Nam. Thơ bà thường viết về tình yêu, quê hương đất nước với giọng điệu chân thành, tha thiết và giàu chất trữ tình. Bài thơ "Chiều xuân Hà Nội" được sáng tác vào năm 1964, khi đất nước đang trong giai đoạn kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Bài thơ đã khắc họa một bức tranh mùa xuân Hà Nội đẹp đẽ, thanh bình nhưng cũng đầy sức sống. Mở đầu bài thơ, tác giả đã vẽ nên khung cảnh thiên nhiên mùa xuân Hà Nội: "Gió riêu riêu tháp Bút mờ xa Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang Tóc dài xõa xuống đôi vai gầy". Gió xuân nhẹ nhàng thổi qua, mang theo hơi thở ấm áp của mùa xuân. Tháp Bút cao vút, in bóng trên nền trời xanh biếc, tạo nên một khung cảnh thơ mộng, huyền ảo. Rặng liễu rủ bóng xuống mặt hồ, tạo nên một khung cảnh buồn man mác, gợi lên nỗi nhớ nhung da diết. Hình ảnh tóc dài xõa xuống đôi vai gầy của người thiếu nữ càng làm tăng thêm vẻ đẹp dịu dàng, e ấp của mùa xuân Hà Nội. Tiếp theo, tác giả đã miêu tả cuộc sống sinh hoạt của người dân Hà Nội trong mùa xuân: "Nắng sót bừng soi đường phố cũ Trăng ngời rắc hạt Bức tường rêu long Biên sừng sững Con rồng thép sông Nhị lung linh Giải lụa điều Cây cối xanh tươi Mầm nảy nụ Bờ xa ríu rít Tiếng chim kêu". Nắng xuân rực rỡ chiếu sáng khắp nơi, khiến cho đường phố trở nên nhộn nhịp, tấp nập. Ánh trăng đêm khuya lấp lánh như rắc hạt vàng xuống mặt đất, tạo nên một khung cảnh thơ mộng, lãng mạn. Bức tường rêu phong cổ kính ở Long Biên vẫn sừng sững đứng đó, chứng kiến bao thăng trầm của lịch sử. Con rồng thép sông Nhị tỏa ánh sáng lung linh, tượng trưng cho sức mạnh và ý chí kiên cường của dân tộc. Cây cối đâm chồi nảy lộc, khoe sắc xanh tươi, báo hiệu một mùa xuân tràn đầy sức sống. Cuối cùng, tác giả đã thể hiện cảm xúc của mình trước vẻ đẹp của mùa xuân Hà Nội: "Tôi yêu mùa xuân Hà Nội Yêu cái rét ngọt ngào Yêu cái nắng sót bừng Yêu cả cái lạnh lẽo Yêu cả cái mưa phùn Yêu cả cái gió nồm Yêu cả cái sương mù Yêu cả cái ẩm ướt Yêu cả cái ồn ào Yêu cả cái náo nhiệt Tôi yêu tất cả những gì thuộc về mùa xuân Hà Nội". Tác giả đã bày tỏ tình yêu tha thiết của mình đối với mùa xuân Hà Nội. Ông yêu cái rét ngọt ngào, cái nắng sót bừng, cái lạnh lẽo, cái mưa phùn, cái gió nồm, cái sương mù, cái ẩm ướt, cái ồn ào, cái náo nhiệt... Tất cả những gì thuộc về mùa xuân Hà Nội đều khiến ông say đắm, yêu mến. Có thể nói, bài thơ "Chiều xuân Hà Nội" là một bài thơ hay, giàu cảm xúc. Bài thơ đã góp phần khẳng định tài năng và tâm hồn nhạy cảm của nhà thơ Xuân Quỳnh.