câu 1: Khổ thơ đầu bài "Ngày Mai Chúng Con Đi Xa" sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để tạo nên hình ảnh sinh động, gợi cảm. Tác giả nhân hóa "chú ve" bằng cách miêu tả nó "trên cành phượng úa", "cô đơn ngồi khóc một mình". Hình ảnh này không chỉ thể hiện sự buồn bã của thiên nhiên khi mùa hè sắp qua mà còn ẩn dụ cho tâm trạng tiếc nuối, lưu luyến của những người học trò trước khi rời xa mái trường. Biện pháp nhân hóa giúp câu thơ trở nên gần gũi, dễ hiểu, đồng thời tăng sức biểu cảm, khiến người đọc cảm nhận được nỗi lòng của những người học trò trong giây phút chia tay.
câu2: Bài thơ "Ngày Mai Chúng Con Đi" của nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm mang đậm tình cảm và ý nghĩa sâu sắc về sự hy sinh, lòng biết ơn và tinh thần đoàn kết. Tác giả sử dụng ngôn ngữ giản dị nhưng đầy sức mạnh để truyền đạt thông điệp về tầm quan trọng của việc cống hiến cho quê hương và đất nước.
Bài thơ thể hiện sự tự hào và lòng yêu nước mãnh liệt của những người lính trẻ khi họ chuẩn bị lên đường chiến đấu vì độc lập và tự do của dân tộc. Họ sẵn sàng hy sinh bản thân, rời bỏ gia đình và bạn bè để đối mặt với nguy hiểm và khó khăn trong cuộc sống quân ngũ. Bằng cách này, họ góp phần xây dựng và bảo vệ tổ quốc, tạo nên một tương lai tươi sáng cho thế hệ sau.
Tác giả cũng nhấn mạnh vai trò của giáo viên và cha mẹ trong việc nuôi dưỡng và định hình nhân cách của các em nhỏ. Họ đóng vai trò như những người hướng dẫn, giúp đỡ và chăm sóc cho thế hệ trẻ, đồng thời khơi dậy niềm đam mê và khát vọng cống hiến cho xã hội. Điều này làm nổi bật trách nhiệm chung của toàn bộ cộng đồng trong việc phát triển và nâng cao chất lượng cuộc sống của mọi người.
Cuối cùng, bài thơ còn đề cập đến sự trưởng thành và thay đổi của chính tác giả qua thời gian. Từ một cậu bé ngây thơ, ông đã trở thành một người đàn ông trải nghiệm nhiều thăng trầm trong cuộc đời. Tuy nhiên, dù ở bất kỳ giai đoạn nào, tình yêu và lòng trung hiếu với quê hương vẫn luôn tồn tại trong trái tim ông.
Tổng hợp lại, bài thơ "Ngày Mai Chúng Con Đi" không chỉ là lời ca ngợi về sự hy sinh và lòng yêu nước mà còn là lời nhắc nhở về trách nhiệm cá nhân và cộng đồng trong việc xây dựng và phát triển đất nước. Nó gợi mở cho chúng ta suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống và tầm quan trọng của việc cống hiến cho xã hội.
câu3: Tuổi thơ em được học tập dưới mái trường, nơi có những người thầy, người cô luôn tận tụy dạy dỗ cho chúng em. Nếu khi em ra trường xa thầy cô và bạn bè, em muốn gửi lại niềm tâm sự: "Cảm ơn thầy cô đã dành cả cuộc đời để truyền đạt kiến thức và giáo dục cho chúng em". Thầy cô không chỉ là người giảng dạy mà còn là người hướng dẫn, định hình tương lai cho chúng em. Em sẽ mãi biết ơn công lao to lớn của họ và mong rằng tất cả các thế hệ học sinh sau này cũng sẽ nhận được sự quan tâm và chăm sóc từ thầy cô như vậy.
câu4: Nhà thơ Thanh Thảo tên đầy đủ là Hồ Thành Công, sinh năm 1946, quê ở huyện Mộ Đức, tỉnh Quảng Ngãi. Ông tham gia kháng chiến chống Mĩ từ giữa những năm 60 của thế kỉ XX, mất hơn 10 năm cầm súng chiến đấu. Thanh Thảo là một trong số không nhiều cây bút hiện nay ở nước ta kiên trì tìm hướng cách tân thơ Việt. Thơ Thanh Thảo là tiếng nói của người tri thức nhiều suy tư, trăn trở trước vấn đề nóng bỏng của xã hội và thời đại. Bài thơ Gặp lá cơm nếp được đăng trên báo Văn nghệ năm 1972, viết về tình cảm của người lính xa nhà nhớ về quê hương, gia đình.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh người lính hành quân nơi rừng thiêng nước độc, bất chợt ngửi thấy mùi hương gạo nếp quen thuộc. Mùi hương ấy dẫn anh nhớ về hình ảnh mẹ với nồi xôi bốc khói nghi ngút. Từ đó khơi gợi dòng hồi tưởng về quê hương với những hình ảnh thật bình dị mà thân thương. Trong tâm hồn của người con xa xứ, hình ảnh mẹ luôn gắn liền với những món ăn dân dã, đậm đà hương vị quê hương. Người mẹ đảm đang, vất vả lo toan cho gia đình. Bây giờ ở nơi quê nhà, mẹ cũng đang đứng bên cái chõ bếp, đổ những hạt gạo thơm ngon để nấu xôi, làm bánh. Và trong đó, chắc hẳn mẹ sẽ để phần người con trai của mình một bát cơm nếp đậm đà hương vị quê hương.
Người lính tiếp tục kể cho chúng ta nghe về những kỷ niệm khi còn nhỏ thường hay theo mẹ đi gặt lúa. Lúc đó, anh mới chỉ là cậu bé tinh nghịch thích hái những bông lúa non để ăn. Những giọt mồ hôi thi nhau rơi xuống trên trán mẹ vì công việc đồng áng nặng nhọc. Cậu bé ngày xưa bây giờ đã lớn, đã đi xa rời khỏi vòng tay chở che của mẹ để đến với những chặng đường đầy gian lao thử thách. Nhưng anh vẫn luôn tin rằng, ở quê nhà, mẹ vẫn đợi chờ anh trở về với tình yêu thương bao la.
Nhà thơ đã sử dụng rất hiệu quả biện pháp tu từ so sánh, ẩn dụ, điệp ngữ. Qua đó nhằm khẳng định tình cảm của người lính đối với quê hương, đất nước thật đáng trân trọng. Dù có ở nơi đâu thì trong trái tim người chiến sĩ vẫn luôn khắc ghi hình bóng quê hương.
Tình cảm gia đình thiêng liêng, cao quý là động lực để người lính vững chắc tay súng, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc thân yêu.
Bài thơ Gặp lá cơm nếp đã giúp tôi hiểu được tình cảm của người lính xa nhà đối với gia đình. Cảm ơn nhà thơ Thanh Thảo đã viết một bài thơ thật ý nghĩa!