phần:
câu 1: Nhân vật chính trong truyện ngắn "Người có mấy cặp mắt?" là Cu Dũng.
câu 2: Đề tài của truyện "Người có mấy cặp mắt?" là về cuộc sống của người mù và cách họ đối mặt với khó khăn trong cuộc sống.
câu 3: Câu nói "Ồ! Ông có những hai cặp mắt kia đấy, cháu ạ!" thể hiện sự thông minh và nhạy bén của ông lão mù. Mặc dù thị giác bị khiếm khuyết, ông vẫn sử dụng thính giác và các giác quan khác để phân biệt được ai là người gây ra tai nạn. Ông lão nghe được âm thanh của cuộc trò chuyện giữa cu Dũng và ông cụ bán vé số, từ đó nhận ra rằng chính cu Dũng mới là người đã va phải ông. Điều này chứng tỏ khả năng lắng nghe tinh tế và suy luận logic của ông lão mù.
Câu chuyện cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc sử dụng nhiều giác quan để tiếp thu thông tin. Cu Dũng ban đầu nghĩ rằng ông lão mù sẽ không thể nhìn thấy gì, nên cậu bé đã cố gắng che giấu lỗi lầm của mình. Tuy nhiên, ông lão mù đã sử dụng thính giác và trí tuệ để phát hiện ra sự thật. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về việc cần phải trung thực và chịu trách nhiệm với hành động của mình, bất kể hoàn cảnh nào.
câu 4: : Phương thức biểu đạt chính của văn bản: tự sự.
: Nội dung chính của đoạn trích: kể về hành động vô lễ của hai cậu bé dành cho cụ già bị va chạm giao thông.
: Từ "lạng" được sử dụng trong ngữ cảnh này mang nghĩa là điều khiển phương tiện di chuyển theo hướng mong muốn, tránh chướng ngại vật hoặc các tình huống nguy hiểm. Nó ám chỉ cách lái xe khéo léo, linh hoạt và an toàn.
: Trong đoạn trích, tác giả miêu tả nhân vật "hai gã choai choai" qua ngoại hình, cử chỉ, ngôn ngữ, suy nghĩ và hành động.
- Ngoại hình: "Hai gã choai choai", "Gã choai choai nọ".
- Cử chỉ: "Lạng lên vỉa hè", "định ngoặt sang phải"...
- Ngôn ngữ: "Ôi, cái gậy..."; "Mù hả?"; "Đáng đời chưa?".
- Suy nghĩ: Không rõ.
- Hành động: Rượt đuổi nhau bằng xe đạp, đâm vào cụ già, nói lời thô lỗ, bỏ trốn.
: Nhân vật "ông lão" được khắc họa chủ yếu qua hành động, ngôn ngữ, suy nghĩ và thái độ.
- Hành động: Ông lão bị ngã, nhặt cây gậy, xếp lại xấp vé số, giúp đỡ đứa trẻ.
- Ngôn ngữ: Giọng nói nhỏ nhẹ, ấm áp, vui vẻ, chân thành.
- Suy nghĩ: Ông lão không tức giận, không trách móc, chỉ quan tâm đến đứa trẻ.
- Thái độ: Ông lão tỏ ra bao dung, vị tha, sẵn sàng giúp đỡ người khác.
: Tác giả sử dụng ngôi kể thứ nhất, xưng hô "tôi" để kể lại câu chuyện. Điều này tạo nên tính khách quan, chân thực cho câu chuyện, đồng thời giúp người đọc dễ dàng tiếp cận với nội dung câu chuyện hơn.
: Chi tiết "Ông lão đột nhiên ngơ ngác rồi gật gật. Hai tròng mắt mờ đục của ông lão bỗng chớp chớp: Cảm ơn cháu!" thể hiện lòng tốt bụng, sự biết ơn của ông lão đối với hành động của cu Dũng. Đồng thời, chi tiết này cũng thể hiện sự nhạy bén, tinh tế của cu Dũng khi nhận ra tấm lòng của ông lão.
: Thông điệp ý nghĩa nhất từ đoạn trích là: Lòng tốt luôn được đền đáp. Khi chúng ta làm việc tốt, dù là nhỏ bé, chúng ta sẽ nhận được sự yêu thương, trân trọng từ mọi người xung quanh.
: Em hoàn toàn đồng ý với ý kiến rằng "Mỗi người đều có hai cặp mắt". Bởi lẽ, bên cạnh đôi mắt để nhìn ngắm thế giới, chúng ta còn có thể cảm nhận cuộc sống bằng trái tim, bằng tâm hồn. Chúng ta có thể nhìn thấy những điều đẹp đẽ, tốt đẹp ẩn chứa trong mỗi con người, mỗi sự vật, sự việc.
: Ngoài cặp mắt dùng để nhìn vạn vật và cuộc sống, ta còn có thể dùng "cặp mắt" để cảm nhận con người và sự việc xung quanh mình là:
- Cặp mắt của trí tuệ: Nhìn nhận vấn đề một cách logic, khoa học, tìm ra giải pháp phù hợp.
- Cặp mắt của tình yêu thương: Nhìn nhận con người và sự việc bằng tấm lòng bao dung, vị tha, thấu hiểu.
- Cặp mắt của sự đồng cảm: Nhìn nhận con người và sự việc bằng sự chia sẻ, thấu hiểu, đặt mình vào vị trí của họ.
- Cặp mắt của sự lạc quan: Nhìn nhận cuộc sống bằng niềm tin, hy vọng, tích cực.
câu 5: Trong văn bản "Người có mấy cặp mắt?", hình ảnh cậu bé Dũng đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả. Cậu bé ấy tuy còn nhỏ tuổi nhưng đã có tấm lòng lương thiện, tốt bụng. Khi chứng kiến cảnh ông cụ bị va chạm giao thông, cậu bé đã nhanh chóng chạy đến giúp đỡ. Không chỉ vậy, cậu bé còn tự trách bản thân mình vì nghĩ rằng chính mình mới là nguyên nhân gây nên sự việc. Hành động của cậu bé thể hiện được sự quan tâm, sẻ chia đối với mọi người xung quanh. Đồng thời, qua hành động ấy ta cũng thấy được sự hối lỗi, ăn năn của cậu bé. Từ đó, chúng ta rút ra bài học cho bản thân mình cần phải luôn quan tâm, yêu thương, giúp đỡ những người xung quanh.