Một số biểu hiện của phong cách lãng mạn trong bài thơ "Những mùa xuân":
1. Cảm xúc chủ quan, trữ tình:
- Bài thơ tràn ngập cảm xúc chủ quan, trữ tình của tác giả. Đó là niềm vui, sự hân hoan, tình yêu đời, yêu cuộc sống mãnh liệt.
- Tác giả sử dụng nhiều từ ngữ biểu cảm, gợi hình, gợi cảm để diễn tả cảm xúc của mình: "tưng bừng", "rực rỡ", "say đắm", "ngất ngây",...
2. Đề tài tình yêu và thiên nhiên:
- Tình yêu và thiên nhiên là hai đề tài quen thuộc của thơ lãng mạn. Trong bài thơ này, tình yêu và thiên nhiên hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp về cuộc sống.
- Hình ảnh "đôi chim én" tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, "cây liễu" tượng trưng cho vẻ đẹp mềm mại, dịu dàng của người con gái.
3. Sử dụng nhiều hình ảnh, so sánh, ẩn dụ:
- Tác giả sử dụng nhiều hình ảnh, so sánh, ẩn dụ để diễn tả cảm xúc và ý tưởng của mình một cách sinh động, cụ thể.
- Ví dụ: "áo xanh" được so sánh với "mùa xuân", "cây liễu" được so sánh với "người con gái",...
4. Ngôn ngữ thơ tinh tế, giàu nhạc điệu:
- Ngôn ngữ thơ của Xuân Diệu rất tinh tế, giàu nhạc điệu. Cách sử dụng từ ngữ, gieo vần, ngắt nhịp tạo nên một âm điệu du dương, uyển chuyển cho bài thơ.
5. Thể hiện cái tôi cá nhân:
- Bài thơ thể hiện rõ cái tôi cá nhân của tác giả. Đó là một cái tôi đầy nhiệt huyết, yêu đời và luôn khát khao được sống, được yêu.
6. Đề cao vẻ đẹp và ước mơ:
- Thơ lãng mạn thường đề cao vẻ đẹp và ước mơ. Trong bài thơ này, Xuân Diệu đã vẽ nên một bức tranh tươi đẹp về cuộc sống, về tình yêu và hy vọng vào tương lai.
7. Tính cách phóng khoáng, tự do:
- Thơ lãng mạn thường thể hiện tính cách phóng khoáng, tự do của người nghệ sĩ. Trong bài thơ này, Xuân Diệu đã thể hiện một cách tự do, phóng khoáng những cảm xúc, suy nghĩ của mình về cuộc sống.