câu 1: - Từ ngữ dùng để chỉ nhân vật trữ tình trong bài thơ là "anh".
câu 2: Một số biểu hiện của phong cách lãng mạn trong đoạn trích là:
- Sử dụng hình ảnh thiên nhiên để thể hiện tâm trạng, cảm xúc của nhân vật: Hình ảnh "mây trắng bay đi cùng với gió" gợi lên sự nhẹ nhàng, thanh thoát, đồng thời cũng ẩn chứa nỗi buồn man mác.
- Sử dụng ngôn ngữ giàu tính tượng trưng, ẩn dụ: Hình ảnh "cánh buồm trắng" được sử dụng như một ẩn dụ cho khát vọng tự do, ước mơ được khám phá thế giới của con người.
- Thể hiện tình yêu quê hương đất nước sâu sắc: Nhân vật trữ tình luôn hướng về quê hương, dù ở bất cứ nơi đâu.
câu 3: Trong đoạn thơ, tác giả sử dụng biện pháp tu từ nghịch ngữ một cách tinh tế và hiệu quả.
* "Cỏ rũ rượi xanh": Hình ảnh "rũ rượi" thường gợi lên sự yếu đuối, nhưng khi kết hợp với "xanh", nó tạo nên một vẻ đẹp hoang sơ, mạnh mẽ, thể hiện sức sống mãnh liệt của thiên nhiên.
* "Những tấm bia vẫn yên lặng xếp hàng để choáng thêm màu trắng": Cụm từ "yên lặng xếp hàng" vốn là hành động tĩnh lặng, nhưng ở đây được đặt cạnh "choàng thêm màu trắng" - một hành động mang tính biểu tượng cho chiến tranh, tạo nên sự tương phản đầy ấn tượng. Nó khiến người đọc cảm nhận được sự hi sinh thầm lặng của những người lính đã ngã xuống.
* "Ngày ngày mặt trời lại sà xuống nơi này vay nắng...": Câu thơ sử dụng hình ảnh ẩn dụ "mặt trời vay nắng" để nói về sự hy sinh của những người lính. Họ ra đi vì đất nước, họ hiến dâng tuổi trẻ, xương máu của mình như một món quà vô giá dành tặng cho quê hương.
Biện pháp tu từ nghịch ngữ không chỉ làm tăng tính nghệ thuật cho câu thơ mà còn góp phần truyền tải thông điệp sâu sắc về lòng biết ơn đối với những người đã hy sinh vì độc lập tự do của dân tộc.
câu 4: Cảm hứng chủ đạo trong bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" là tình yêu cuộc sống, niềm tin vào tương lai tươi sáng và khát vọng cống hiến cho đất nước. Tác giả thể hiện sự trân trọng vẻ đẹp của thiên nhiên, con người và cuộc sống qua những hình ảnh thơ mộng, giàu sức gợi. Bài thơ cũng thể hiện tinh thần lạc quan, ý chí kiên cường của tác giả trước những khó khăn thử thách của cuộc đời.
câu 5: Trong bài thơ Tổ quốc nhìn từ biển, Nguyễn Việt Chiến đã có những vần thơ đầy suy tưởng và cũng rất xúc động về nỗi nhọc nhằn của mẹ và tình yêu thương vô bờ mà người mẹ dành cho con: Những đêm đông dài mưa xối xả Cái áo tơi cũ mòn đôi vai Thấm lạnh buốt cơn ho từng chập Mẹ vẫn ngồi khâu, vá áo qua trăng. Nỗi nhọc nhằn của mẹ được khắc họa rõ nét nhất trong hai câu thơ đầu tiên. Đó là những đêm đông giá rét, mưa như trút nước khiến cái áo tơi càng trở nên nặng nề, cũ kỹ hơn bao giờ hết. Thế nhưng, dù thời tiết có khắc nghiệt đến đâu thì mẹ vẫn ngồi đó, kiên nhẫn khâu từng chiếc áo ấm để con mặc. Hình ảnh ấy gợi lên một sự hy sinh thầm lặng, cao cả của người phụ nữ Việt Nam. Họ luôn sẵn sàng chịu đựng mọi khó khăn, gian khổ để mang lại hạnh phúc cho gia đình. Bên cạnh đó, hình ảnh người mẹ còn được thể hiện qua hành động "vá áo" trong đêm trăng sáng. Ánh trăng dịu dàng soi rọi xuống mặt đất, tạo nên một khung cảnh thật thơ mộng. Tuy nhiên, giữa khung cảnh đẹp đẽ ấy, mẹ vẫn đang miệt mài làm việc, không màng đến vẻ đẹp của thiên nhiên. Điều này cho thấy tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho con. Mẹ chỉ mong muốn con có được một giấc ngủ ngon, không phải lo lắng về những thứ bên ngoài. Như vậy, qua hai câu thơ trên, ta có thể thấy được nỗi nhọc nhằn của mẹ và tình yêu thương vô bờ mà người mẹ dành cho con. Đây là những phẩm chất tốt đẹp cần được trân trọng và gìn giữ.
câu 1: Tác giả Nguyễn Thành Long đã viết lên một truyện ngắn rất độc đáo, đó là cách xây dựng nhân vật vô cùng đặc biệt, đó là không tập trung vào ngoại hình hay diễn biến cốt truyện mà chủ yếu khai thác đời sống bên trong, đời sống tâm hồn của nhân vật. Qua đó nhà văn muốn gửi gắm tới người đọc những tư tưởng, tình cảm đối với con người và nghệ thuật. Trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa ta thấy nổi bật lên là hình tượng nhân vật anh thanh niên với bao phẩm chất cao đẹp đáng trân trọng.
Để làm nổi bật hình tượng nhân vật, tác giả đã đặt nhân vật vào một tình huống hết sức tự nhiên và hợp lí. Đó là cuộc gặp gỡ giữa ông họa sĩ, cô kĩ sư và anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn. Chỉ có 30 phút gặp gỡ nhưng đủ để tác giả khắc họa rõ nét hình tượng anh thanh niên. Đồng thời qua đó mối quan hệ giữa các nhân vật càng thêm chặt chẽ, gắn bó.
Trước tiên anh thanh niên này đẹp ở tấm lòng yêu đời, yêu nghề, ở tinh thần trách nhiệm cao với công việc lắm gian khổ của mình. Trong lời giới thiệu với ông hoạ sỹ già và cô gái, bác lái xe gọi anh là "người cô độc nhất thế gian". Đã mấy năm nay anh "sống một mình trên đỉnh Yên Sơn cao 2600m bốn bề chỉ có cỏ cây và mây mù lạnh lẽo". Còn việc thì chẳng đơn giản chút nào, phải đạp đổ rào cản để vươn mình đứng dậy. Họ đã vượt lên và thắng cả những định kiến vô lí bền bỉ bám rễ hàng ngàn năm đạo Khổng đức trọng, nhân văn. Những người đàn bà này cũng rất mực thương con nhưng họ hiểu rằng, nếu cứ ôm lấy chúng mãi, chúng sẽ mãi là những đứa trẻ không thể tự lập. Họ buộc phải đưa con mình đến những miền đất hứa, nơi mà chúng có thể được giải phóng khỏi sự kìm kẹp của chiến tranh, của đói nghèo.
Trong hoàn cảnh ấy, dù chết chóc có thể ập đến bất cứ lúc nào, họ vẫn quyết định ra đi. Quyết định ấy quả thực là một thử thách khủng khiếp với bản năng tồn tại. Tuy nhiên, bằng sự kiên cường, họ đã vượt qua tất thảy để giành lấy sự sống và tương lai cho đàn con của mình.
Nhân vật thứ hai cũng góp phần làm nên thành công của tác phẩm là ông họa sĩ. Nhờ tình cờ gặp gỡ và trò chuyện với anh thanh niên mà ông nhận ra những khiếm khuyết của mình. Ông nhận ra mình "xấu" quá, bởi ông chưa giữ được "chân dung" một ai đó ngoài bản thân mình. Điều này chứng tỏ, ông còn ích kỉ và hẹp hòi khi chỉ biết lo cho bản thân mình. Cô kĩ sư trẻ xuất hiện tuy không nhiều nhưng dường như cô đã đem đến ngọn gió mới làm bùng cháy lên ngọn lửa nhiệt huyết trẻ tuổi trong anh thanh niên. Cô mang trong mình lí tưởng cao cả, bỏ lại Hà Nội, gia đình và mối tình đầu để đi đến vùng núi Cao Bằng công tác. Hành động ấy của cô xứng đáng là tấm gương sáng cho thế hệ sau noi theo.
Bằng lối viết nhẹ nhàng, ngôn ngữ giàu chất thơ, Nguyễn Thành Long đã đem đến một bức tranh vô cùng tươi đẹp về cuộc sống mới ở miền Bắc. Ở đó, những con người đang ngày ngày lao động hăng say, cống hiến sức mình cho Tổ quốc.