câu 1: Bài thơ "Mẹ ốm" được viết theo thể thơ tự do.
câu 2: Câu thơ "cả đời đi gió đi sương" sử dụng biện pháp tu từ ẩn dụ. Tác giả sử dụng hình ảnh "gió", "sương" để ẩn dụ cho những gian nan, vất vả mà người mẹ phải trải qua suốt cuộc đời.
- "Gió" tượng trưng cho những khó khăn, thử thách mà người mẹ phải đối mặt trên đường đời.
- "Sương" tượng trưng cho sự lạnh lẽo, cô đơn, thiếu thốn về vật chất và tinh thần mà người mẹ phải chịu đựng.
Biện pháp tu từ ẩn dụ giúp tác giả thể hiện sự hi sinh thầm lặng, lòng yêu thương vô bờ bến của người mẹ dành cho con cái. Đồng thời, nó cũng tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao, khiến câu thơ trở nên giàu sức gợi hình, gợi cảm, gây ấn tượng mạnh với người đọc.
câu 3: Trong đoạn thơ "Mẹ ốm", Trần Đăng Khoa sử dụng biện pháp tu từ so sánh để thể hiện tình cảm sâu sắc và sự hy sinh to lớn của người mẹ dành cho con cái.
- Câu thơ "mẹ ốm cả đời đi gió đi sương" được so sánh với câu "bây giờ mẹ lại lần giường tập đi". So sánh này giúp người đọc hình dung rõ nét hơn về cuộc sống vất vả, gian nan mà mẹ phải trải qua trong suốt cuộc đời. Hình ảnh "gió đi sương" gợi lên những khó khăn, thử thách mà mẹ phải đối mặt, còn hình ảnh "lần giường tập đi" lại khắc họa sự yếu đuối, mệt mỏi khi tuổi già đến.
- Biện pháp so sánh tiếp theo được sử dụng trong câu thơ "con mong mẹ khỏe dần dần/ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say rồi ra đọc sách cấy cày". Tác giả so sánh việc mẹ khỏe dần dần với việc "ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say rồi ra đọc sách cấy cày". Việc so sánh này nhấn mạnh ý nghĩa thiêng liêng của sức khỏe đối với mẹ. Mẹ không chỉ cần ăn uống đầy đủ, nghỉ ngơi tốt mà còn cần được tận hưởng niềm vui lao động, cống hiến cho gia đình.
Biện pháp so sánh trong đoạn thơ góp phần làm tăng tính biểu cảm, tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao. Nó giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được tấm lòng yêu thương, kính trọng của tác giả dành cho mẹ. Đồng thời, nó cũng khẳng định giá trị to lớn của người phụ nữ trong gia đình, là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho con cái.
câu 4: I. Thông điệp :
- Tình cảm yêu thương và sự hi sinh vô bờ bến mà người mẹ dành cho đứa con của mình .
- Sự biết ơn đối với công lao dưỡng dục to lớn ấy .
II. Viết :
Mẹ - tiếng gọi thiêng liêng nhất trong cuộc đời mỗi con người. Mẹ là niềm tin, là sức mạnh giúp ta vững vàng trong giông tố cuộc đời. Và với riêng tôi cũng vậy, mẹ chính là nguồn động lực giúp tôi thêm cố gắng từng ngày. Năm nay mẹ tôi đã ngoài bốn mươi tuổi. Nhưng dấu vết của thời gian đã in hằn lên khuôn mặt của mẹ khiến mẹ nhìn già hơn tuổi. Đôi mắt của mẹ trở nên thâm quầng hơn trước. Những nếp nhăn nơi khóe mắt cũng bắt đầu xuất hiện rõ hơn. Mái tóc mẹ đã chấm bạc từ khi tôi còn nhỏ. Nước da của mẹ không còn trắng trẻo, hồng hào như trước nữa mà đã sạm đen vì nắng, vì mưa. Dáng người mẹ gầy gò, bé nhỏ nhưng lại làm việc rất nhanh nhẹn. Giọng nói của mẹ vô cùng dịu dàng, trầm ấm khiến ai nghe cũng thấy thật thích thú. Với tôi, chỉ cần được nghe giọng nói của mẹ thôi là mọi áp lực, khó khăn trong cuộc sống bỗng nhiên tan biến hết. Mẹ tôi là một người phụ nữ đảm đang, tháo vát. Mọi công việc trong gia đình đều do bàn tay của mẹ chăm lo. Từ những công việc tưởng chừng như đơn giản nhất như nấu cơm, giặt quần áo hay lau dọn nhà cửa đến những công việc phức tạp khác như sửa xe đạp, sửa điện,...mẹ đều có thể làm được. Mẹ luôn bận rộn và vất vả để chăm lo cho gia đình mà chẳng có lấy chút nghỉ ngơi. Tôi vẫn nhớ khi còn nhỏ, bố thường xuyên đi biển xa nhà, có khi vài ngày về một lần, có khi nửa tháng mới về một lần. Một mình mẹ ở nhà vừa chăm sóc hai anh em, vừa chăm lo ruộng vườn, lợn gà. Nhiều lúc tôi thấy mẹ thật vất vả. Vậy mà có lần bị điểm kém, tôi đã vô lễ với mẹ. Khi nhận ra lỗi lầm của bản thân, tôi chỉ biết khóc nức nở và xin lỗi mẹ. Mẹ ôm tôi vào lòng và nói rằng chỉ cần tôi biết sai và nhận lỗi thì đó là điều đáng quý nhất. Sau này, tôi sẽ không bao giờ mắc phải nữa. Lời nói của mẹ khiến tôi thấm thía vô cùng. Kể từ hôm ấy, tôi tự hứa với bản thân sẽ học thật tốt để không khiến mẹ phải phiền lòng nữa.
câu 1: Trong cuộc sống, gia đình đóng vai trò vô cùng quan trọng và đặc biệt đối với mỗi người. Đó là nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên, nơi chúng ta được nuôi dưỡng và chăm sóc từ khi còn bé. Gia đình không chỉ là nơi chúng ta trở về sau một ngày làm việc hay học tập mệt mỏi, mà còn là nơi chúng ta tìm thấy sự ấm áp, sự che chở và tình yêu thương vô bờ bến.
Một gia đình hạnh phúc đem lại rất nhiều lợi ích cho mỗi thành viên. Đầu tiên, nó giúp chúng ta phát triển một cách toàn diện, cả về thể chất lẫn tinh thần. Trong gia đình, chúng ta được chăm sóc và giáo dục đúng mực bởi cha mẹ và người thân. Họ là những người thầy đầu tiên trong cuộc đời chúng ta, dạy dỗ chúng ta những bài học cơ bản về đạo đức, cách ứng xử và trách nhiệm với bản thân, gia đình và xã hội.
Thứ hai, gia đình là nơi chúng ta có thể tìm thấy sự ủng hộ và động viên khi gặp khó khăn hay thất bại. Những người thân yêu sẽ luôn đứng về phía chúng ta, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, đồng hành cùng chúng ta trên con đường cuộc sống. Điều này giúp chúng ta có thêm sức mạnh và nghị lực để vượt qua mọi thử thách.
Cuối cùng, gia đình là nơi chúng ta được sống thật với cảm xúc của mình. Chúng ta không cần phải lo lắng về việc che giấu cảm xúc hay giả vờ mạnh mẽ trước mặt người khác. Trong gia đình, chúng ta có thể thoải mái bộc lộ niềm vui, nỗi buồn, sự tức giận hay sự lo lắng mà không sợ bị phán xét. Đây là một nơi an toàn và đáng tin cậy để chúng ta trút bỏ gánh nặng và tìm kiếm sự an ủi.
Tuy nhiên, để gia đình thực sự là nơi nương tựa vững chắc, chúng ta cần phải trân trọng và giữ gìn hạnh phúc gia đình. Mỗi thành viên trong gia đình cần có trách nhiệm xây dựng và duy trì mối quan hệ gia đình. Chúng ta cần dành thời gian cho nhau, lắng nghe và chia sẻ cùng nhau. Đồng thời, chúng ta cũng cần học cách giải quyết mâu thuẫn một cách xây dựng và tránh xa khỏi những xung đột gây tổn hại đến tình cảm gia đình.
Tóm lại, gia đình đóng vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Nó là nơi chúng ta được sinh ra, lớn lên và trưởng thành. Gia đình mang lại cho chúng ta sự ấm áp, che chở và tình yêu thương. Nó là nơi chúng ta tìm thấy sự ủng hộ, động viên và sự an toàn để bộc lộ cảm xúc của mình. Để gia đình thực sự là nơi nương tựa vững chắc, chúng ta cần phải trân trọng và giữ gìn hạnh phúc gia đình.
câu 2: Bài thơ "Mẹ ốm" được Trần Đăng Khoa sáng tác năm 1968, khi nhà thơ lên 9 tuổi. Tác phẩm này đã giúp ông nhận giải Nhất trong cuộc thi thơ của báo Thiếu niên Tiền Phong. Qua những dòng thơ giản dị mà chan chứa tình cảm, độc giả có thể thấy được hình ảnh người mẹ tần tảo, giàu đức hi sinh. Trong kí ức của đứa con, người mẹ vốn gắn liền với sự mạnh mẽ, kiên cường và tốt bụng. Thế nhưng, khi mẹ bị ốm, mọi thứ đã thay đổi hoàn toàn. Nhà thơ đã sử dụng biện pháp nhân hoá qua từ "đứng", "ngồi", "chạy" để miêu tả những dụng cụ như chiếc liềm, con dao, thùng nước, hạt gạo... dường như cũng biết quan tâm đến tình trạng sức khoẻ của chủ nhân. Điều đó khiến cuộc sống trở nên ấm áp và gần gũi hơn rất nhiều. Tuy nhiên, chỉ có con mới hiểu rõ nhất mẹ đang mệt mỏi đến nhường nào. Đôi mắt của mẹ vốn tinh anh là vậy, nhưng giờ đây cũng mờ nhạt, khó mở ra. Còn hơi thở của mẹ không còn đều đặn như trước mà trở nên gấp gáp, yếu ớt vào mỗi đêm khuya. Thật may mắn vì sau đó, bệnh tình của mẹ đã thuyên giảm. Người phụ nữ ấy đã có thể ăn ngon miệng, ngủ sâu giấc và làm những việc nhỏ trong gia đình. Đối với đứa con, niềm hạnh phúc lớn lao nhất chính là được nhìn thấy nụ cười hiền từ của mẹ.