Trong cuộc sống này, chẳng có gì là miễn phí, chẳng có thứ tình cảm nào đặt đâu bằng tình mẫu tử, tình cha con. Đó là thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý nhất mà tất cả chúng ta phải trân trọng, nâng niu. Nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng đã rất thành công khi khắc họa nên hình ảnh người mẹ tần tảo qua bài thơ Mẹ.
Bài thơ nói về người mẹ với những nỗi nhọc nhằn, vất vả trong hành trình nuôi con khôn lớn. Đó là người mẹ với tấm lưng đong đưa theo gió, chiếc quần vá in hằn dấu vết thời gian, mái đầu bạc trắng vì những năm tháng mưu sinh. Và còn cả người con, từ khi có nhận thức, biết suy nghĩ đến lúc trưởng thành đều in hằn bóng dáng mẹ, ghi nhớ từng cử chỉ, hành động của mẹ trong suốt quãng đời ấu thơ. Với người con, đó là niềm hạnh phúc bởi may mắn được làm con của mẹ. Nhưng cũng chính là nỗi đau xót cho những vất vả, khó khăn mà mẹ phải trải qua. Qua bài thơ, tác giả muốn gửi gắm tới độc giả lời nhắn nhủ hãy yêu thương, trân trọng người mẹ của mình.
Trong mỗi chúng ta, dù là ai, ở đâu, dù làm gì thì trong trái tim mỗi người đều có một ngọn lửa yêu thương gia đình ấm áp riêng biệt. Nó sẽ soi rọi cả con đường chúng ta đi, là sức mạnh tinh thần giúp vượt qua những chông gai, vấp ngã trên đường đời.
Đọc bài thơ, em càng thêm thấu hiểu và kính yêu mẹ của mình. Em tự hứa với bản thân sẽ cố gắng học tập thật tốt, chăm ngoan, nghe lời cha mẹ để cha mẹ vui lòng.
Nguyễn Ngọc Hưng sinh năm 1960, quê ở Quảng Ngãi, miền Trung Việt Nam. Sau khi làm việc cho một cơ quan báo chí tỉnh Quảng Ngãi, ông chuyển sang sáng tác thơ và viết văn. Thơ của ông mang đậm chất trữ tình, phản ánh cuộc sống hàng ngày và tình cảm chân thành của con người. Ông đã xuất bản nhiều tập thơ và được đông đảo độc giả yêu mến. Bài thơ "Mẹ" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm sâu sắc về tình mẫu tử. Bài thơ bắt đầu bằng hình ảnh người mẹ già yếu, lưng còng, gợi lên sự thay đổi về ngoại hình của bà theo thời gian. Tuy nhiên, tình yêu và sự hy sinh của mẹ dành cho con cái vẫn không thay đổi.
Tác giả mô tả công việc vất vả của mẹ, từ việc mò cua xúc tép, gánh chè xanh, bán mặt cho đất bán lưng cho trời để nuôi con cái. Những hình ảnh này thể hiện sự cực nhọc và kiên trì của mẹ trong cuộc sống. Dù mẹ đã già yếu, lưng còng, nhưng tình yêu và sự hy sinh của mẹ vẫn không ngừng nghỉ. Mẹ vẫn ngồi chờ đợi con về, vẫn lo lắng và mong muốn con cái được hạnh phúc. Bài thơ nhấn mạnh rằng, dù mẹ đã già yếu, lưng còng, nhưng tình yêu và sự hy sinh của mẹ vẫn không thay đổi. Mẹ vẫn ngồi chờ đợi con về, vẫn lo lắng và mong muốn con cái được hạnh phúc.
Bức tranh về người mẹ trong bài thơ "Mẹ" của Nguyễn Ngọc Hưng được vẽ nên bằng những nét bút chân thật và cảm động. Từ những chi tiết nhỏ nhặt như việc mẹ mò cua xúc tép, gánh chè xanh, đến những hình ảnh biểu tượng như lưng còng, mắt lệ nhạt nhoà, tác giả đã tạo nên một hình ảnh người mẹ đầy tình yêu thương và hy sinh. Bài thơ không chỉ là một bức tranh về tình mẫu tử mà còn là một lời nhắc nhở về trách nhiệm và lòng biết ơn của con cái đối với cha mẹ. Chúng ta cần trân trọng và yêu thương cha mẹ, vì họ đã dành cả cuộc đời để chăm sóc và nuôi dưỡng chúng ta.
Người mẹ trong bài thơ "Mẹ" của Nguyễn Ngọc Hưng là một biểu tượng tuyệt vời của tình mẫu tử. Bà là nguồn cảm hứng và sức mạnh cho con cái, là chỗ dựa vững chắc trong cuộc sống. Bức tranh về người mẹ trong bài thơ này khiến chúng ta nhận ra giá trị to lớn của tình mẫu tử và khơi dậy trong chúng ta lòng biết ơn và tôn trọng đối với cha mẹ. Hãy luôn ghi nhớ và trân trọng tình yêu thương vô điều kiện mà cha mẹ đã dành cho chúng ta.