Trong số những tác giả nữ nổi tiếng tại Việt Nam, không thể không nhắc tới cái tên Nguyễn Ngọc Tư. Với phong cách viết văn bình dị, gần gũi với cuộc sống thường nhật, bà đã chinh phục đông đảo độc giả trên khắp cả nước. Một trong những tác phẩm tiêu biểu của bà là truyện ngắn "Ông Tư", nơi mà ta được đắm chìm vào bức tranh làng quê miền Tây sông nước.
Tác phẩm xoay quanh nhân vật chính là ông Tư, một người đàn ông già sống trong căn nhà nhỏ ở vùng quê nghèo khó. Hàng ngày, ông Tư chỉ biết làm bạn với mấy thằng lầm lì và mấy con ngỗng. Tuy nhiên, cuộc sống đơn độc của ông bỗng chốc bị xáo trộn bởi sự xuất hiện của hai đứa trẻ lạ mặt. Đó là Đốm và Tí, hai đứa trẻ lấm lem bụi đời, quyết định dừng chân tại nhà ông Tư sau nhiều ngày lang thang. Từ đó, ngôi nhà vốn im ắng của ông Tư bỗng trở nên rộn ràng hơn với sự xuất hiện của hai đứa trẻ này.
Ban đầu, ông Tư cảm thấy phiền phức vì sự xuất hiện của Đốm và Tí, tuy nhiên, dần dà ông lại quen với sự hiện diện của chúng. Những đứa trẻ này không chỉ mang lại niềm vui cho cuộc sống đơn điệu của ông Tư, mà còn khiến cho người đọc cảm nhận được sự ấm áp và tình cảm gia đình.
Cuộc sống của ông Tư trước khi gặp Đốm và Tí rất đơn điệu và buồn tẻ. Ông sống một mình trong căn nhà nhỏ, chỉ biết làm bạn với mấy thằng lầm lì và mấy con ngỗng. Tuy nhiên, từ khi hai đứa trẻ xuất hiện, cuộc sống của ông bỗng chốc trở nên sôi động và tràn đầy màu sắc hơn. Chúng mang lại niềm vui và sự hứng khởi cho cuộc sống của ông Tư, khiến cho ông cảm thấy rằng cuộc sống không còn nhàm chán nữa.
Đặc biệt, kết thúc của truyện để lại ấn tượng sâu sắc khi Đốm và Tí rời xa ông Tư. Điều này gợi lên trong lòng người đọc nhiều suy ngẫm về cuộc sống và tình cảm gia đình. Dù hai đứa trẻ đã rời đi, nhưng ông Tư vẫn luôn nhớ về chúng và giữ lại những kỉ niệm đẹp đẽ ấy trong trái tim mình.
Điều đáng chú ý là tác giả đã thành công trong việc xây dựng nhân vật ông Tư. Ông là một người đàn ông già, sống một mình và có cuộc sống khá đơn điệu. Tuy nhiên, qua cách ông tương tác với Đốm và Tí, ta thấy được sự hiền lành, chất phác và tình cảm sâu sắc của ông. Ông Tư không chỉ là một nhân vật trong truyện mà còn là biểu tượng cho những người nông dân chất phác, giản dị và giàu tình cảm.
Ngoài ra, tác giả cũng sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, chân thật để tái hiện lại cuộc sống đời thường của người dân miền Tây. Từng câu chữ đều mang đậm nét đặc trưng của vùng đất này, giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận được không khí yên bình, thanh bình của làng quê.
Cách kể chuyện của tác giả cũng rất đặc biệt. Nó không nhanh chóng, vội vã mà chậm rãi, nhẹ nhàng, giống như dòng chảy êm đềm của sông Tiền hay sông Hậu. Điều này giúp người đọc có thể cảm nhận sâu sắc từng chi tiết, từng cảm xúc của nhân vật, từ đó hiểu rõ hơn về thông điệp mà tác giả muốn truyền tải.
Truyện ngắn "Ông Tư" của Nguyễn Ngọc Tư là một tác phẩm văn học đáng để đọc và suy ngẫm. Nó không chỉ là một câu chuyện giải trí mà còn là một tác phẩm nghệ thuật sâu sắc, phản ánh cuộc sống và tình cảm của người dân miền Tây. Qua đó, ta càng thêm yêu mến và trân trọng những giá trị bình dị, chân thật của cuộc sống.