Bê-li-cốp là một nhân vật điển hình trong truyện ngắn Người trong bao của A.Pu-rơ-kin. Tính cách của hắn kì quái, lập dị khiến ai cũng phải sợ hắn. Hắn lúc nào cũng coi mình là người quan trọng, luôn giữ gìn cẩn thận những đồ vật mà hắn cho là riêng tư. Không chỉ vậy, hắn còn có một lối sống rất kì lạ, lúc nào cũng chui trong chiếc bao, ngay cả khi trời nóng bức nhất hắn vẫn mặc áo ấm, đi giày cao su, đeo kính râm, nhét bông vào lỗ tai. Mọi thứ đều được hắn cất giấu trong chiếc bao.
Hắn luôn cố thủ trong vỏ ốc của mình, tránh xa mọi thứ có thể gây nguy hiểm cho sự an toàn của bản thân. Hắn luôn mang theo mình những thứ như kính râm, ô, áo khoác,… để phòng những bất trắc có thể xảy ra. Ngay cả khi ăn trưa, hắn cũng ngồi một mình trong lớp vỏ bọc của mình.
Bê-li-cốp luôn sợ hãi thế giới bên ngoài, sợ hãi những điều mới mẻ, khác biệt. Hắn luôn muốn trốn tránh thực tại, chìm đắm trong những ảo tưởng của mình. Hắn luôn sợ bị người khác chê cười, bị người khác phát hiện ra những khuyết điểm của mình. Chính vì vậy, hắn luôn sống trong nỗi sợ hãi, lo lắng, không dám đối mặt với thực tại.
Khi gặp Va-ren-ca, một cô gái xinh đẹp, trẻ trung, Bê-li-cốp đã bị sét đánh. Hắn say mê nàng như điếu đổ, nhưng lại sợ hãi, e dè trước vẻ đẹp của nàng. Hắn luôn tìm cách né tránh nàng, sợ nàng sẽ phát hiện ra tình cảm của mình. Cuối cùng, hắn đã chọn cách chuyển đến tỉnh khác để thoát khỏi tình trạng khó khăn hiện tại.
Câu nói “Không thể nào sống khác được” của Bê-li-cốp đã thể hiện rõ nét tính cách bảo thủ, lạc hậu của hắn. Hắn luôn cho rằng mình là đúng, là chuẩn mực, không ai có thể thay đổi được hắn. Hắn luôn sống trong những khuôn khổ, những quy tắc cứng nhắc, không dám vượt qua những rào cản ấy.
Qua nhân vật Bê-li-cốp, Pu-rơ-kin đã lên án những con người sống khép kín, không dám đối mặt với thực tại, luôn sống trong những ảo tưởng của mình. Đồng thời, tác giả cũng bày tỏ niềm xót thương đối với những con người sống trong xã hội Nga đương thời, một xã hội ngột ngạt, tù túng, khiến họ không dám sống thật với bản thân mình.
Như vậy, câu nói “Không thể nào sống khác được” của Bê-li-cốp đã thể hiện rõ nét tính cách bảo thủ, lạc hậu của hắn. Hắn luôn cho rằng mình là đúng, là chuẩn mực, không ai có thể thay đổi được hắn. Hắn luôn sống trong những khuôn khổ, những quy tắc cứng nhắc, không dám vượt qua những rào cản ấy.