### Đề 1: Viết bài văn kể lại một hoạt động phát động phong trào nuôi heo đất góp quỹ giúp bạn vượt khó mà em đã tham gia.
Trong không khí rộn ràng của những ngày đầu năm học mới, trường em đã phát động phong trào nuôi heo đất nhằm giúp đỡ bạn Nguyễn Văn An, một học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Hôm đó, em cùng các bạn trong lớp đã tham gia vào buổi lễ phát động rất ý nghĩa này.
Buổi lễ diễn ra tại sân trường, nơi có những chiếc bàn được trang trí bằng những bông hoa tươi thắm. Thầy hiệu trưởng đứng trên bục giảng, giọng nói trầm ấm, đầy cảm xúc: "Chúng ta hãy cùng nhau giúp đỡ bạn An vượt qua khó khăn. Mỗi đồng tiền tiết kiệm từ việc nuôi heo đất sẽ là một món quà quý giá dành cho bạn." Nghe thầy nói, em cảm thấy lòng mình trào dâng một niềm xúc động. Mọi người xung quanh cũng đều gật đầu đồng tình, ánh mắt ai nấy đều sáng lên niềm hy vọng.
Sau buổi lễ, em cùng các bạn đã cùng nhau đi mua những con heo đất. Chúng được làm bằng gốm sứ, với những màu sắc rực rỡ, mỗi con heo đều mang một nét đáng yêu riêng. Em chọn cho mình một con heo màu hồng, với đôi mắt to tròn và nụ cười tươi tắn. Khi cầm con heo trên tay, em cảm thấy như mình đang nắm giữ trong tay một phần trách nhiệm lớn lao.
Từ đó, mỗi ngày em đều dành ra một ít tiền tiêu vặt để cho vào heo. Có hôm, em còn nhịn ăn vặt để tiết kiệm hơn. Mỗi lần nghe tiếng tiền xu lăn trong bụng heo, em lại cảm thấy vui sướng, như thể mình đang góp phần vào một điều gì đó lớn lao hơn cả bản thân mình. Những buổi chiều, em cùng các bạn ngồi lại, chia sẻ những câu chuyện vui vẻ, cùng nhau tính toán số tiền đã tiết kiệm được. Không khí thật ấm áp và đoàn kết.
Cuối cùng, sau ba tháng nuôi heo, chúng em đã có một số tiền không nhỏ để gửi tặng bạn An. Ngày trao quà, em thấy mắt bạn An sáng lên, nụ cười rạng rỡ trên môi bạn khiến em cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Đó không chỉ là số tiền, mà còn là tình cảm, là sự sẻ chia của cả lớp dành cho bạn.
Phong trào nuôi heo đất không chỉ giúp đỡ bạn An mà còn gắn kết tình bạn giữa chúng em. Qua hoạt động này, em đã học được rằng, chỉ cần có lòng yêu thương và sự sẻ chia, chúng ta có thể làm nên những điều kỳ diệu.
---
### Đề 2: Em hãy viết một bài văn kể lại một chuyến đi (tham quan một di tích lịch sử, văn hoá) mà mình nhớ nhất.
Mùa hè năm ngoái, em đã có một chuyến đi thật đáng nhớ đến di tích lịch sử Thành Cổ Quảng Trị. Đây là một trong những di tích nổi tiếng, gắn liền với những trang sử hào hùng của dân tộc trong cuộc kháng chiến chống Mỹ.
Khi đến nơi, em cảm nhận được không khí trang nghiêm và linh thiêng. Những bức tường thành cổ kính, rêu phong, đứng sừng sững giữa trời xanh như đang kể lại những câu chuyện bi hùng của cha ông. Những viên gạch, những mảnh tường đã chứng kiến bao cuộc chiến tranh, bao nhiêu đau thương và mất mát. Em đứng lặng người, lòng trào dâng niềm tự hào và xúc động.
Hướng dẫn viên dẫn chúng em đi tham quan từng khu vực trong thành. Mỗi nơi đều có những câu chuyện riêng, từ những trận đánh ác liệt đến những chiến công lẫy lừng. Khi nghe về những người lính đã hy sinh vì độc lập tự do, em không khỏi rưng rưng. Hình ảnh những người lính trẻ tuổi, mang trong mình lý tưởng cao đẹp, đã sống và chiến đấu hết mình vì Tổ quốc khiến em cảm thấy biết ơn và trân trọng.
Đặc biệt, em còn được tham quan khu tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ. Nơi đây có những bức tượng đài uy nghi, những vòng hoa tươi thắm được đặt trang trọng. Em đã thắp một nén hương, cầu nguyện cho linh hồn các anh hùng được siêu thoát. Lòng em nặng trĩu, nhưng cũng đầy tự hào về những gì mà thế hệ đi trước đã làm cho đất nước.
Kết thúc chuyến tham quan, em cùng các bạn ngồi lại, chia sẻ những cảm xúc của mình. Ai cũng cảm thấy mình cần phải học hỏi và noi gương những tấm gương anh hùng. Chuyến đi không chỉ giúp em hiểu biết thêm về lịch sử, mà còn khơi dậy trong em lòng yêu nước và trách nhiệm với quê hương.
Chuyến đi tham quan Thành Cổ Quảng Trị đã để lại trong em những kỷ niệm đẹp và bài học quý giá về lòng yêu nước, sự hy sinh và tinh thần đoàn kết. Em sẽ mãi nhớ về chuyến đi này, như một dấu ấn không thể phai mờ trong tâm trí mình.
---
### Đề 3: Em hãy viết bài văn kể lại một chuyến đi hoặc một hoạt động xã hội mà mình nhớ nhất.
Một trong những hoạt động xã hội mà em nhớ nhất là chuyến đi tình nguyện đến một ngôi làng nhỏ ở vùng núi phía Bắc vào mùa hè vừa qua. Đó là một trải nghiệm đầy ý nghĩa và cảm xúc, giúp em hiểu thêm về cuộc sống của những người dân nơi đây.
Chúng em xuất phát từ thành phố vào sáng sớm, khi ánh nắng vừa le lói. Trên xe, không khí thật vui tươi, mọi người cùng nhau hát những bài hát vui vẻ. Khi đến nơi, em cảm nhận được sự khác biệt rõ rệt giữa thành phố ồn ào và không khí trong lành, yên bình của núi rừng. Những ngọn núi xanh mướt, những cánh đồng lúa chín vàng trải dài trước mắt khiến em không khỏi trầm trồ.
Chúng em được chia thành nhiều nhóm để thực hiện các hoạt động khác nhau. Nhóm của em phụ trách việc dạy học cho các em nhỏ trong làng. Khi bước vào lớp học, em thấy những ánh mắt ngây thơ, trong sáng của các em. Dù điều kiện học tập còn nhiều khó khăn, nhưng các em rất ham học hỏi. Em đã dạy các em những bài học đơn giản về toán và tiếng Việt. Những tiếng cười, tiếng nói rộn ràng vang lên trong lớp học khiến em cảm thấy ấm lòng.
Ngoài việc dạy học, chúng em còn tổ chức các trò chơi dân gian cho các em nhỏ. Những trò chơi như kéo co, nhảy dây, hay đuổi bắt đã mang lại cho các em những giây phút vui vẻ. Nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt các em, em cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Đó là những khoảnh khắc quý giá mà em sẽ không bao giờ quên.
Chuyến đi tình nguyện không chỉ giúp đỡ các em nhỏ mà còn giúp em trưởng thành hơn. Em học được cách sẻ chia, yêu thương và cảm nhận được giá trị của cuộc sống. Khi trở về, em mang theo không chỉ những kỷ niệm đẹp mà còn là bài học về lòng nhân ái và trách nhiệm với cộng đồng.
Chuyến đi này đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc và là động lực để em tiếp tục tham gia các hoạt động xã hội trong tương lai. Em tin rằng, mỗi hành động nhỏ bé của chúng ta đều có thể tạo nên những điều kỳ diệu cho cuộc sống.