Nhà thơ Tố Hữu nhận định: “Thơ là tiếng nói hồn nhiên nhất của tâm hồn”. Em hiểu ý kiến trên như thế nào? Hãy làm sáng tỏ “ Tiếng nói hồn nhiên nhất của tâm hồn” nhà thơ Đỗ Trung Quân qua bài thơ “ Quê...

rotate image
ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Ngg Thiị Hồngg
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

16/03/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Nhà thơ Tố Hữu đã từng khẳng định rằng: “Thơ là tiếng nói hồn nhiên nhất của tâm hồn”. Ý kiến được thể hiện thông qua hình thức ngôn ngữ, tư tưởng và cảm xúc dạt dào, nó có khả năng truyền tải những rung động từ trái tim của người nghệ sĩ đến với độc giả.
“Quê hương” – hai chữ thiêng liêng và đẹp đẽ, là nguồn cảm hứng vô tận của mọi nhà văn, nhà thơ. Trong đó, Đỗ Trung Quân đã gửi gắm tình yêu quê hương sâu sắc vào tác phẩm cùng tên của mình. Bài thơ Quê Hương của ông đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng bạn đọc.
Bài thơ Quê Hương của Đỗ Trung Quân thật giàu hình ảnh, mộc mạc mà gần gũi. Nó giúp tôi biết trân trọng hơn cuộc sống này. Đặc biệt là sẵn sàng sẻ chia khó khăn với mọi người. Và quan trọng hơn, bài thơ đã gợi nhắc chúng ta về nơi chôn rau cắt rốn, về ký ức đẹp tươi của tuổi thơ và tình yêu quê hương tha thiết.
Nhà thơ Tố Hữu đã từng khẳng định rằng: “Thơ là tiếng nói hồn nhiên nhất của tâm hồn”. Ý kiến được thể hiện thông qua hình thức ngôn ngữ, tư tưởng và cảm xúc dạt dào, nó có khả năng truyền tải những rung động từ trái tim của người nghệ sĩ đến với độc giả.
“Quê hương” – hai chữ thiêng liêng và đẹp đẽ, là nguồn cảm hứng vô tận của mọi nhà văn, nhà thơ. Trong đó, Đỗ Trung Quân đã gửi gắm tình yêu quê hương sâu sắc vào tác phẩm cùng tên của mình. Bài thơ Quê Hương của ông đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng bạn đọc.
Bài thơ Quê Hương của Đỗ Trung Quân thật giàu hình ảnh, mộc mạc mà gần gũi. Nó giúp tôi biết trân trọng hơn cuộc sống này. Đặc biệt hơn, bài thơ đã gợi nhắc chúng ta về nơi chôn rau cắt rốn, về kí ức đẹp tươi của tuổi thơ và tình yêu quê hương tha thiết.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
1 bình luận
Bình luận
avatar

Ngg Thiị Hồngg

16/03/2025

Timi ngắn thế

Thơ được sinh ra từ trong hiện thực cuộc đời, cái đẹp trong thơ phải mang dấu ấn của cái đẹp trong sự thật đời sống. Cuộc sống là điểm xuất phát, là đối tượng khám phá chủ yếu và cũng là cái đích cuối cùng của thơ ca nghệ thuật. Nếu thơ ca là cánh diều phất cao giữa gió hương cuộc đời thì dây diều chính là thứ giao nối tâm hồn người nghệ sĩ với những bộn bề, lo toan cuộc sống. Bởi vậy, theo Tố Hữu "Thơ là tiếng nói hồn nhiên nhất của tâm hồn", đã vẽ nên một bức tranh sống động về cái đẹp của nghệ thuật, khi những suy nghĩ, cảm xúc được thể hiện một cách chân thật, không giả tạo. Nhà thơ Đỗ Trung Quân, với tâm hồn tinh khiết và giàu cảm xúc, đã khắc họa tình cảm yêu quê hương qua bài thơ “Quê Hương”. Bài thơ mở ra một không gian ký ức tràn đầy hình ảnh thân quen của tuổi thơ, từ “chùm khế ngọt” cho đến “con diều biếc”, tất cả đều là những hình ảnh giản dị, mộc mạc nhưng đượm buồn và chan chứa tình yêu quê nhà. Qua đó, “Quê Hương” trở thành tiếng nói hồn nhiên của tâm hồn, nơi mỗi hình ảnh đều chứa đựng niềm nhớ nhung, những cảm xúc thuần khiết mà bất kỳ ai cũng có thể cảm nhận được.

Nhận định “thơ là tiếng nói hồn nhiên nhất của tâm hồn” ngụ ý rằng thơ ca là sự bộc lộ những cảm xúc chân thật, nguyên sơ nhất của con người. Thơ là tiếng nói của tình cảm, cảm xúc, nếu không có cảm xúc thì người nghệ sĩ không thể sáng tạo nên những vần thơ hay, ngôn từ sẽ chỉ là những xác chữ vô hồn nằm thẳng đơ trên trang giấy, nói như Ngô Thì Nhậm, thi sĩ phải “xúc đô ̣ng hồn thơ cho ngọn bút có thần” còn Xuân Diệu khẳng định: “Thơ hay, lời thơ chín đỏ trong cảm xúc”. Khi đặt bút làm thơ, tác giả không cần phải “trang hoàng” hay “đóng đũa” cảm xúc; thay vào đó, thơ chính là những lời tâm tình được đút tắt, được bộc lộ ra một cách tự nhiên nhất, không hề “bị vôi hương” bởi những tác động bên ngoài. Chính vì vậy, thơ luôn mang trong mình sức sống mãnh liệt của tâm hồn, một sự trong sáng và thuần khiết, như tiếng cười của trẻ thơ, như những giọt sương ban mai lung linh trên cánh đồng quê.

Nhà thơ Đỗ Trung Quân là một trong những cây bút nhạy cảm với đời sống, với ký ức tuổi thơ và quê hương. Từng trải qua những chặng đường xa xôi, ông vẫn luôn giữ được mối liên hệ mật thiết với nguồn cội, với những hình ảnh thân thuộc của làng quê Việt Nam. “Quê Hương” được sáng tác trong hoàn cảnh nhớ nhung quê nhà, khi tâm hồn người con xa xứ không khỏi bồi hồi trước những ký ức đẹp đẽ của tuổi thơ. Bài thơ “Quê Hương” như một bức tranh mộc mạc về quê nhà với những hình ảnh quen thuộc. “Quê hương là chùm khế ngọt cho con chèo hái mỗi ngày” gợi nhớ về những buổi chiều giản dị, khi trẻ thơ cùng nhau hái khế và chia nhau niềm vui. Trong khi đó, “Quê hương là đường đi học, con về rợp bướm vàng bay” khắc họa hình ảnh con đường quen thuộc, nơi mà những bước chân nhỏ bé dần dần chập chững, đi qua những kỷ niệm ngọt ngào của tuổi thơ. Mặt khác, “Quê hương là con diều biếc, tuổi thơ con thả trên đồng” lại mang đậm nét hoang dại, tự do và hồn nhiên, như những ước mơ bay cao của trẻ thơ. Mỗi hình ảnh trong bài thơ không chỉ đơn thuần là những sự vật, con người, mà còn là biểu hiện của tình yêu, niềm nhớ và sự trân trọng đối với quê hương – nguồn cội thiêng liêng của mỗi con người.

Một trong những điểm nổi bật của “Quê Hương” chính là ngôn từ mộc mạc, giản dị, gần gũi với cách nói chuyện hàng ngày. Những câu thơ như “Quê hương là gì hở mẹ” hay “Ai đi xa cũng nhớ nhiều” không chỉ thể hiện sự thân mật, mà còn truyền tải được nét hồn nhiên của một tâm hồn không biết rườm rà, không cầu kỳ. Ngôn ngữ trong bài thơ như tiếng nói của trẻ thơ, khi bộc lộ những suy nghĩ và cảm xúc một cách tự nhiên nhất, không gò bó, không rườm rà. Nhà thơ Đỗ Trung Quân đã sử dụng những hình ảnh quen thuộc của quê nhà – từ “chùm khế ngọt”, “đường đi học”, “con diều biếc” đến “con đò nhỏ ê ẩm” hay “cầu tre nhỏ”. Mỗi hình ảnh không chỉ được miêu tả bằng sự tỉ mỉ mà còn mang đậm dấu ấn của tuổi thơ. Những hình ảnh ấy không chỉ làm sống lại những kỷ niệm ngọt ngào của quá khứ mà còn gợi lên trong lòng người đọc niềm yêu mến, sự trân trọng đối với quê hương. Qua đó, bài thơ như mở ra một không gian ký ức, nơi mà mỗi cảm xúc đều được bộc lộ một cách thuần khiết, hồn nhiên nhất. “Quê Hương” là tiếng nói của một tâm hồn chưa bị “nhiễu loạn” bởi những bận tâm, phức tạp của cuộc sống. Những hình ảnh như “con diều biếc” hay “đêm trăng tỏ, hoa cau rụng trắng ngoài thềm” mang đến cảm giác yên bình, giản dị và đầy mộng mơ, như lời thì thầm của một đứa trẻ về cội nguồn. Tâm hồn trẻ thơ ấy luôn tràn đầy niềm tin yêu, luôn khát khao được sống tự do, hồn nhiên trong một thế giới tràn ngập tình người và vẻ đẹp thiên nhiên.

Trong kho tàng thơ ca Việt Nam, nhiều tác phẩm đã ca ngợi vẻ đẹp của quê hương với những hình ảnh giản dị, chân thật như “Quê Hương”. Ví dụ, bài thơ “Đất Nước” của Tố Hữu cũng là một ca khúc của lòng yêu nước, của niềm tin yêu và hy vọng về một tương lai tươi sáng. Tuy nhiên, “Đất Nước” chủ yếu sử dụng ngôn từ mạnh mẽ, hào hùng để khơi gợi tinh thần đấu tranh, trong khi “Quê Hương” của Đỗ Trung Quân lại mang đậm dấu ấn của sự mộc mạc, của tuổi thơ. Những hình ảnh trong “Quê Hương” – chùm khế ngọt, con diều biếc, con đò nhỏ – không chỉ là những biểu tượng của quê hương mà còn là những ẩn dụ nhẹ nhàng, tinh tế về cuộc sống thuần khiết, giản dị. So với những bài thơ hiện đại khác nói về quê hương, “Quê Hương” thể hiện sự kết hợp hài hòa giữa ký ức cá nhân và hình ảnh tập thể của một miền quê. Nhờ đó, bài thơ trở nên gần gũi, dễ cảm nhận và đầy tính nhân văn.

Về mặt nghệ thuật, “Quê Hương” được xây dựng trên nền tảng của sự giản dị và chân thật. Những câu thơ mang đậm tính đối thoại, tự sự với những hình ảnh quen thuộc trong đời sống hàng ngày. Cách dùng ngôn từ của Đỗ Trung Quân không những làm cho bài thơ trở nên gần gũi mà còn giúp người đọc dễ dàng hòa mình vào không gian ký ức của tác giả. Điểm mạnh của bài thơ còn nằm ở sự khéo léo trong việc sắp đặt trật tự hình ảnh. Mỗi hình ảnh được đặt một cách tự nhiên, như những mảnh ghép của một bức tranh tổng thể về quê hương. Từ “chùm khế ngọt” cho đến “đêm trăng tỏ”, mọi hình ảnh đều được liên kết chặt chẽ với nhau, tạo nên một dòng chảy tâm hồn mượt mà, tràn đầy cảm xúc. Sự đơn giản trong cách thể hiện lại càng làm nổi bật ý nghĩa sâu xa của bài thơ: đó chính là tình yêu quê hương chân thành, thuần khiết của một tâm hồn không bao giờ quên cội nguồn.

Nhìn chung, “Quê Hương” của Đỗ Trung Quân là một minh chứng sống động cho nhận định “thơ là tiếng nói hồn nhiên nhất của tâm hồn”. Bài thơ không chỉ khắc họa được vẻ đẹp giản dị của quê hương qua những hình ảnh mộc mạc mà còn truyền tải được những cảm xúc chân thành, nguyên sơ nhất từ tận sâu bên trong trái tim tác giả. Mỗi câu chữ, mỗi hình ảnh trong bài thơ như một tiếng nói của tâm hồn, không che giấu, không làm mất đi vẻ thuần khiết của những ký ức tuổi thơ. Chính nhờ sự hồn nhiên ấy mà “Quê Hương” đã trở thành một tác phẩm có sức lan tỏa mạnh mẽ, chạm đến trái tim của biết bao thế hệ người đọc. Bài thơ không chỉ đơn thuần là lời ca ngợi về quê hương, mà còn là lời nhắc nhở về giá trị của những cảm xúc chân thật, của tình yêu và niềm tự hào về cội nguồn. Qua đó, người đọc nhận ra rằng, dù cuộc sống có đổi thay theo thời gian, nhưng những ký ức, những tình cảm thuần khiết đó vẫn luôn tồn tại và là nguồn động viên, là ngọn lửa sưởi ấm tâm hồn mỗi con người.

Từ những phân tích trên, có thể thấy rằng bài thơ “Quê Hương” của Đỗ Trung Quân đã làm sáng tỏ một cách tinh tế và sâu sắc ý nghĩa của câu nói “thơ là tiếng nói hồn nhiên nhất của tâm hồn”. Bằng ngôn từ giản dị, hình ảnh sống động và cảm xúc chân thành, bài thơ đã khắc họa được vẻ đẹp thuần khiết của ký ức tuổi thơ, của quê hương – nơi mà mỗi con người đều có thể tìm thấy nguồn động viên và niềm an ủi trong những lúc mỏi mệt.

Qua “Quê Hương”, chúng ta càng thấu hiểu được rằng, thơ ca không chỉ là nghệ thuật của những con chữ mà còn là tiếng nói của tâm hồn, là cách mà tác giả gửi gắm những cảm xúc, những ước mơ và hy vọng của mình. Nhận định của Tố Hữu được minh chứng rõ nét qua bài thơ khi mọi cảm xúc, dù là niềm vui, nỗi nhớ hay cả những kỷ niệm giản dị nhất, đều được thể hiện một cách tự nhiên, hồn nhiên và đầy sức sống.


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (3 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi