Tình mẫu tử có lẽ là tình cảm thiêng liêng và cao quý nhất trên cuộc đời này. Mẹ là người đã mang nặng đẻ đau, là người chấp cho ta những đôi cánh uớc mơ để bay đến chân trời hi vọng. Có lẽ chính vì thế mà tình mẹ luôn dạt dào và tràn đầy một cách sâu lắng. Tình cảm ấy như hòa vào cùng đất trời và hơn hết nó vẫn ở trong lòng của người con mãi mãi.
Nhất Băng là một tác giả người Trung Quốc với phong cách sáng tác nhẹ nhàng, tinh tế. Những tác phẩm của ông thường khơi nguồn cảm hứng từ những trải nghiệm và kỉ niệm trong quá khứ. Ông đã sáng tác rất nhiều tác phẩm khiến cho người đọc phải rơi nước mắt ví dụ như "Cố hương", “Thiếu nữ giày xanh"... Trong đó, bài thơ Gọi cho mẹ được sáng tác năm 2003 đã thể hiện nỗi nhớ và niềm xao xuyến của người con khi nghĩ về mẹ.
Bài thơ bắt đầu bằng hoàn cảnh người con gọi điện về cho mẹ giữa đêm khuya. Cuộc gọi chỉ kéo dài vài ba phút nhưng đã khiến người con xúc động vô cùng. Người con nhớ về những kỉ niệm ngày xưa, khi mẹ vẫn còn sống, con vẫn còn ở nhà. Giờ đây, con đã trưởng thành, đã rời xa vòng tay mẹ để bước vào trường đời. Con đã đi qua tuổi thơ ngọt ngào bên mẹ, đi qua những tháng ngày ấu thơ ấm áp. Dù giờ đây con đã lớn khôn, đã đủ chín chắn để tự lo cho bản thân, thậm chí đã có thể chăm sóc ngược lại cho mẹ, thì trong mắt mẹ, con vẫn chỉ là đứa trẻ ngày nào. Mẹ vẫn còn lo lắng, vẫn còn chăm sóc cho con từng li từng tí như ngày con còn bé.
Khi nghe thấy tiếng mẹ ở phía đằng sau, con đã cất tiếng chào mẹ. Nhưng đáp lại lời con chỉ là một giọng nói yếu ớt của mẹ: "Mẹ ở đây này, Suỵt, để mẹ nghe xem hôm nay con đang làm gì...". Thì ra mẹ đã già rồi, đã không còn minh mẫn như trước nữa. Nghe đến đây, lòng con bỗng trùng xuống, con nghẹn ngào và bật khóc. Con nhớ mẹ, nhớ những ngày tháng khi xưa, nhớ những món ăn mẹ nấu, nhớ nụ cười hiền từ, ấm áp của mẹ. Con muốn được quay ngược thời gian, quay về những ngày tháng ấy thêm một lần nữa.
Tác giả đã sử dụng những hình ảnh cụ thể, sinh động để miêu tả tình cảm của người con dành cho mẹ. Đó là những hình ảnh gần gũi, quen thuộc như tiếng mẹ gọi, tiếng mẹ dặn dò, tiếng mẹ hát ru... Những hình ảnh ấy đã gợi lên trong lòng người đọc bao cảm xúc bồi hồi, xúc động.
Bài thơ Gọi cho mẹ là một bài thơ hay và ý nghĩa. Bài thơ đã nhắc nhở chúng ta hãy biết trân trọng những giây phút bên cạnh mẹ, hãy yêu thương và quan tâm đến mẹ nhiều hơn. Bởi mẹ là người đã dành cả cuộc đời để yêu thương và chăm sóc chúng ta.
Trong cuộc sống, tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng và cao quý nhất. Mẹ là người đã mang nặng đẻ đau, là người đã chắp cho ta những đôi cánh uớc mơ để bay đến chân trời hi vọng. Vì vậy, mỗi người con chúng ta cần phải biết trân trọng và yêu thương mẹ. Hãy dành cho mẹ những lời yêu thương, những cái ôm ấm áp và những hành động thiết thực. Đừng để đến khi mẹ ra đi, chúng ta mới hối hận vì những gì chưa làm được cho mẹ.