phần:
câu 1: Thể thơ: Tự do
câu 2: Phương thức biểu đạt chính: Biểu cảm
câu 3: Cảnh và người trong buổi sớm tiễn "em" đi (khổ thơ đầu): - Cảnh: + Sáng mùa thu, bầu trời cao trong xanh, ánh nắng vàng rực rỡ. + Dòng sông lịch sử, bến đò ngang. - Người: Mẹ già với dáng vẻ tảo tần, lam lũ; đôi bàn tay đã chai sạn vì sương gió.
câu 4: Lời nhắn nhủ của "anh" với "em": Tổ Quốc đã giao trọng trách bảo vệ vùng biên giới thiêng liêng của dân tộc thì hãy vững vàng ý chí, kiên cường đấu tranh để gìn giữ bình yên cho nhân dân.
câu 5: Là một học sinh, chúng ta có thể đóng góp vào việc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc thông qua những hành động cụ thể như: - Học tập tốt, rèn luyện đạo đức, trở thành người công dân có ích cho xã hội. - Tham gia tích cực các hoạt động xã hội, giúp đỡ cộng đồng. - Bảo vệ môi trường sống, giữ gìn cảnh quan thiên nhiên. - Tích cực tham gia các phong trào thanh niên, thiếu nhi do Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh phát động.
câu 2: Nhà thơ Gia Dũng tên thật là Vũ Đình Nghi, sinh năm 1948 tại Hà Tây, mất năm 2017 tại Hà Nội. Ông từng nhập ngũ vào Trường Sĩ quan Công binh rồi tham gia chiến đấu tại chiến trường miền Đông Nam Bộ trong kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Sau đó ông trở về làm Trưởng ban Thơ của báo Văn Nghệ. Những trang thơ của ông luôn cháy lên niềm đam mê sống và khát vọng dâng hiến hết mình cho cuộc đời. Bài thơ “Đi đi em” được sáng tác năm 1974, in trong tập thơ “Tiếng gà gáy”, là một trong những thi phẩm tiêu biểu của ông. Bài thơ thể hiện tinh thần hy sinh và cống hiến của những người trẻ tuổi trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
Bài thơ bắt đầu bằng hình ảnh chia tay giữa người thanh niên ra trận và cô gái ở nhà. Người thanh niên ra đi với lời hứa hẹn sẽ trở về trong ngày vui của đất nước. Cô gái ở nhà cũng mong ngóng người yêu trở về. Khung cảnh chia tay diễn ra bên dòng sông lịch sử, với nắng ấm mùa thu, gợi lên một không khí hào hùng nhưng cũng rất lãng mạn.
“Sớm nay anh tiễn em đi Phà sang ngang
Dòng sông lịch sử
Nắng ấm mùa thu”.
Người mẹ già đứng trên bến sông, dõi theo bóng con gái đi xa. Bà mẹ đã chờ đợi 20 năm để ngày non sông thống nhất. Hình ảnh người mẹ tảo tần, lam lũ, hi sinh thầm lặng khiến người đọc xúc động. Bà mẹ đã dành trọn tình yêu thương cho con gái, mong con lớn khôn, trưởng thành.
“Mẹ đứng trên bến sông
Dáng mẹ tảo tần
Vai áo bạc thêm màu nắng
Bàn tay mẹ vẫy chúng con đi”.
Những người lính trẻ ra đi với lời thề nguyện sẽ đem sức lực, trí tuệ để bảo vệ Tổ quốc. Họ sẵn sàng hy sinh xương máu để giành lấy độc lập, tự do cho dân tộc. Lời thề ấy vang vọng trong tim mỗi người, thôi thúc họ tiến lên phía trước.
“Em đi mẹ dặn đôi lời
Giữ gìn sức khoẻ mai sau đánh quân
Đường Mèo Vạc, Đồng Văn
Một giải biên cương ta cùng đắp chung”.
Cuối cùng, bài thơ khép lại bằng hình ảnh người lính trẻ ra đi với nụ cười rạng rỡ, mang theo trái tim nhiệt huyết và khát vọng hòa bình. Họ ra đi với niềm tin mãnh liệt rằng tương lai tươi sáng đang chờ đợi phía trước.
“Nụ cười còn đọng mãi trên môi em tươi đỏ
Chúng ta đi không tiếc đời mình
Tuổi xuân san sẻ khắp muôn nơi”.
Bài thơ “Đi đi em” được viết theo thể thơ tự do, ngôn ngữ giản dị, gần gũi nhưng giàu cảm xúc. Tác giả đã sử dụng nhiều hình ảnh thơ mộng, lãng mạn nhưng cũng rất bi tráng, thể hiện được tinh thần hy sinh và cống hiến của những người trẻ tuổi trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
Bài thơ “Đi đi em” là tiếng nói của lớp trẻ thời đại Hồ Chí Minh, thể hiện tinh thần yêu nước nồng nàn, ý chí quyết tâm chiến đấu giành độc lập, tự do cho dân tộc. Bài thơ đã khắc họa thành công hình ảnh những người lính trẻ ra đi với lí tưởng cao đẹp, sẵn sàng hy sinh vì Tổ quốc. Bài thơ vẫn giữ nguyên giá trị thời sự và ý nghĩa sâu sắc cho đến ngày nay.