Đoàn Văn Cừ (1913 - 2004) tên thật là Đoàn Văn Cừ, sinh ra và lớn lên tại thôn Đô Đốt, xã Nam Lợi, huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định. Ông được biết đến với vai trò là một nhà thơ nổi tiếng, xuất hiện trên văn đàn từ phong trào Thơ mới. Sau năm 1954, ông ngừng sáng tác. Ông được tặng giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật năm 2007. Một số tác phẩm tiêu biểu như: Thôn ca I (1944); Thôn ca II (1960), Việt Nam huy hoàng (1941)... Bài thơ "Trăng Hè" trích từ tập thơ "Thôn Ca"I (1944). Bài thơ đã vẽ nên khung cảnh làng quê vào những ngày mùa hè đầy sống động, vui tươi. Bức tranh thiên nhiên có sự hòa quyện giữa âm thanh và màu sắc của cuộc sống. Qua đó thể hiện tình yêu thiên nhiên, quê hương đất nước của tác giả. Mở đầu bài thơ, tác giả đã khắc họa bức tranh thiên nhiên nơi làng quê vào buổi chiều tà: "Tiếng võng trong nhà kẽo kẹt đưa, / Đầu thềm con chó ngủ lơ mơ, / Bóng cây lơi lả bên hàng dậu, / Đêm vắng, người im, cảnh lặng tờ". Câu thơ mở đầu bằng âm thanh "kẽo kẹt" của chiếc võng đưa, đây là âm thanh quen thuộc trong giấc ngủ của trẻ thơ. Hình ảnh "con chó ngủ lơ mơ" gợi lên sự mệt mỏi, buồn ngủ của chú chó sau một ngày dài. Tiếp đến là hình ảnh "bóng cây lơi lả bên hàng dậu" gợi lên sự nhẹ nhàng, uyển chuyển của cành lá trong gió. Câu thơ cuối cùng sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để miêu tả cảnh vật tĩnh lặng, yên bình. Khung cảnh thiên nhiên nơi làng quê vào buổi chiều tà hiện lên thật êm ả, thanh bình. Trong bức tranh ấy còn xuất hiện hình ảnh con người đang chìm đắm trong giấc ngủ: "Ông lão nằm chơi ở giữa sân, / Tàu cau lấp loáng ánh trăng ngân, / Thằng cu đứng vịn bên thành chõng, / Ngắm bóng con mèo quyện dưới chân". Hình ảnh "ông lão nằm chơi ở giữa sân" gợi lên sự thư thái, an nhàn của người già. Ánh trăng chiếu xuống làm cho "tàu cau lấp loáng" tạo nên một khung cảnh lung linh, huyền ảo. Bên cạnh đó, hình ảnh "thằng cu đứng vịn bên thành chõng, ngắm bóng con mèo quyện dưới chân" gợi lên sự hồn nhiên, ngây thơ của trẻ nhỏ. Bức tranh thiên nhiên càng thêm phần sinh động nhờ sự xuất hiện của con người.