Lê Duy Khánh Hai câu thơ cuối bài "Ngắm trăng" của Hồ Chí Minh:
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.
đã vẽ nên một bức tranh tâm trạng đặc biệt của Bác. Đó là sự giao hòa tuyệt vời giữa con người và thiên nhiên, giữa người tù và vầng trăng tri kỷ.
- Tình yêu thiên nhiên mãnh liệt:Trong hoàn cảnh tù đày khắc nghiệt, Bác vẫn giữ được tâm hồn thanh cao, rung động trước vẻ đẹp của trăng. Điều này cho thấy tình yêu thiên nhiên sâu sắc, mãnh liệt của Bác.
- Trăng không chỉ là đối tượng để ngắm nhìn mà còn là người bạn tâm giao, cùng chia sẻ những cảm xúc, suy tư của Bác.
- Tinh thần lạc quan, ung dung:Dù bị giam cầm trong chốn lao tù, Bác vẫn giữ được tinh thần lạc quan, ung dung, tự tại. Bác xem việc ngắm trăng như một thú vui tao nhã, một cách để quên đi những khó khăn, gian khổ.
- Bác đã biến cái không thể thành có thể, không có rượu và hoa, nhưng có trăng, và Bác và trăng đã ngắm nhìn nhau.
- Sự đồng điệu giữa người và trăng:Hai câu thơ cuối thể hiện sự đồng điệu sâu sắc giữa người và trăng. Trăng không chỉ là đối tượng để ngắm nhìn mà còn là người bạn tâm giao, cùng chia sẻ những cảm xúc, suy tư của Bác.
- Bác và trăng đã vượt lên không gian của lao tù, để mà giao hoà với nhau.
Tóm lại, hai câu thơ cuối bài "Ngắm trăng" đã thể hiện tâm trạng lạc quan, ung dung, yêu thiên nhiên và sự giao hòa tuyệt vời giữa con người và thiên nhiên của Bác Hồ.