phần:
: Trong tác phẩm "Bí ẩn của làn nước" của Bảo Ninh, chúng ta được chứng kiến một bức tranh đầy bi kịch về sự mất mát và nỗi đau của nhân vật "tôi" sau trận lũ lụt. Tác giả đã khéo léo miêu tả cảnh tượng thảm khốc khi nước lũ tràn về, phá hủy ngôi làng và cướp đi nhiều sinh mạng. Nhân vật "tôi" cố gắng bảo vệ gia đình mình, nhưng không thể cứu vãn được tất cả. Hình ảnh người đàn ông tuyệt vọng tìm kiếm vợ con trong biển nước đã tạo nên một cảm giác ám ảnh và bi thương.
Đặc biệt, nỗi đau của nhân vật "tôi" càng được nhấn mạnh khi vợ và hai con của anh bị cuốn trôi và mất tích trong dòng nước lũ. Anh đã dành cả cuộc đời để tìm kiếm họ, nhưng không có kết quả. Nỗi đau này đã khắc sâu vào tâm hồn anh, khiến anh không thể quên được và mãi mãi mang theo một vết thương không thể lành.
Tuy nhiên, tác phẩm cũng chứa đựng một tia hy vọng nhỏ bé khi nhân vật "tôi" gặp lại con gái mình sau nhiều năm xa cách. Dù con gái anh đã lớn lên và không nhớ rõ về quá khứ, nhưng việc gặp lại cô bé đã mang lại chút ấm áp và hạnh phúc cho anh. Tuy nhiên, đó cũng là lúc anh nhận ra rằng thời gian không thể xóa nhòa nỗi đau trong trái tim anh.
Tác phẩm "Bí ẩn của làn nước" không chỉ là câu chuyện về sự mất mát và nỗi đau, mà còn là một lời nhắc nhở về tình người và sự kiên trì trong cuộc sống. Dù có bao nhiêu thử thách và khó khăn, tình người vẫn luôn tỏa sáng và mang lại hy vọng cho cuộc sống.
phần:
câu 1: Tác giả Nguyễn Ngọc Thuần là cây bút chuyên sáng tác cho trẻ em. Truyện ngắn “Bố tôi” là một trong những tác phẩm tiêu biểu của ông. Nổi bật trong truyện là nhân vật tôi.
Nhân vật tôi được đặt trong tình huống phải xa nhà để đi học. Từ đây, nhân vật đã bộc lộ những suy nghĩ, cảm xúc dành cho người bố của mình. Bố tôi là người rất thương con, nhưng vì hoàn cảnh khó khăn nên ông phải đi làm ăn xa. Trong mắt nhân vật tôi, bố luôn là người tuyệt vời nhất. Tôi yêu những chiếc áo bố mang về cho tôi. Tôi còn yêu cả những ngón tay bố bị gai cào, rướm máu vì bố trèo cây hái trái cho tôi. Qua đây, chúng ta có thể thấy được tình cảm mà nhân vật tôi dành cho bố thật đáng ngưỡng mộ.
Không chỉ vậy, tôi còn vô cùng kính trọng và khâm phục bố. Bởi dù bận việc buôn bán nhưng bố vẫn luôn quan tâm, chăm sóc chu đáo cho tôi. Vào ngày mưa, bố mang áo mưa chế tạo bằng lá chuối cho tôi mặc để khỏi ướt; rồi khi trời nắng, bố cũng không quên phơi áo quần của tôi cho khô. Đặc biệt nhất, tôi còn biết ơn bố lắm lắm. Nhờ có bố mà tôi có cơ hội đến trường, được học tập và vui chơi. Tôi còn nhớ như in lời nói của bố: “Dù có bao giờ ngã, ngã nào rồi cũng đứng lên được. Con hãy can đảm lên, người dũng cảm không phải là người không biết sợ, mà là người nhìn thẳng vào nỗi lo âu”. Lời dặn dò ấy của bố giống như một nguồn động lực to lớn giúp tôi vượt qua mọi khó khăn, thử thách.
Khi lớn lên, nhân vật tôi phải xa bố để lên thành phố học. Tuy nhiên, tôi vẫn luôn nhớ về bố và mong muốn được gặp bố. Vì vậy, tôi đã quyết định sẽ đi tìm và gặp lại bố. Như vậy, nhân vật tôi trong truyện là người giàu tình cảm.
Truyện ngắn “Bố tôi” đã xây dựng thành công nhân vật tôi. Thông qua hình tượng nhân vật tôi, tác giả đã thể hiện tình cảm cha con thật đẹp đẽ. Từ đó, nhắc nhở chúng ta hãy biết trân trọng và ghi nhớ công ơn của cha mẹ.
Nguyễn Ngọc Thuần là cây bút chuyên sáng tác cho thiếu nhi. Truyện ngắn “Bố tôi” là một trong những tác phẩm tiêu biểu của nhà văn. Nổi bật trong truyện là nhân vật tôi.
Nhân vật tôi được đặt trong tình huống phải xa nhà để đi học. Từ đây, nhân vật đã bộc lộ những suy nghĩ, cảm xúc dành cho người bố của mình.
Trước hết, nhân vật tôi là người giàu tình cảm. Tôi rất yêu những chiếc áo bố mang về. Tôi còn yêu cả những ngón tay bố bị chai, cả bờ vai gầy của bố… Tiếp đó, tôi còn là một người con hiếu thảo, ngoan ngoãn. Dù biết bố hay la mắng, nghiêm khắc với mình nhưng tôi lại rất thương bố. Tôi ước rằng giá mà bố đừng đi làm xa nữa. Giá mà tôi có thể được gặp bố thường xuyên hơn. Và tôi đã hứa rằng sẽ cố gắng học tập tốt, để bố cảm thấy yên tâm và tự hào về đứa con trai bé bỏng của mình.
Cuối cùng, tôi còn là một người con vô cùng hiểu chuyện. Với tôi, bố luôn là người tuyệt vời nhất. Dù đôi khi bố nóng giận, quát mắng tôi vài câu nhưng tôi hiểu rằng, bố làm tất cả mọi việc, chỉ mong tôi lớn lên khỏe mạnh và nên người.
Như vậy, nhân vật tôi trong truyện đã được tác giả khắc họa qua hành động, lời nói cụ thể. Từ đó, gửi gắm bài học ý nghĩa về tình cảm cha con.
phần: