phần:
câu 2: I. ĐỌC HIỂU (6,0 điểm)
(0,5 điểm)
Dấu hiệu để xác định thể thơ của văn bản: Thể thơ thất ngôn tứ tuyệt Đường luật.
Phương pháp giải:
Đọc kĩ văn bản
Lời giải chi tiết:
Thể thơ thất ngôn tứ tuyệt đường luật
(0,5 điểm)
Những từ ngữ miêu tả hình ảnh người tù cách mạng sau bốn tháng bị giam cầm:
Cơm không no, đêm thiếu ngủ; Áo không thay, không giặt giũ.
Phương pháp giải:
Đọc kĩ văn bản
Lời giải chi tiết:
Hình ảnh người tù cách mạng sau bốn tháng bị giam cầm: Cơm không no, đêm thiếu ngủ; Áo không thay, không giặt giũ.
(1,0 điểm)
Tác dụng của phép điệp cấu trúc trong các câu thơ: "bốn tháng cơm không no bốn tháng đêm thiếu ngủ bốn tháng áo không thay bốn tháng không giặt giũ."
Phương pháp giải:
Đọc kĩ văn bản
Lời giải chi tiết:
Tác dụng của phép điệp cấu trúc trong các câu thơ: nhấn mạnh sự khắc nghiệt và vất vả mà Bác phải trải qua khi bị giam cầm tại Trung Quốc.
(1,0 điểm)
Ý nghĩa của hình ảnh đối lập giữa hai trạng thái: "vật chất tuy đau khổ không nao núng tinh thần".
Phương pháp giải:
Đọc kĩ văn bản
Lời giải chi tiết:
Ý nghĩa của hình ảnh đối lập giữa hai trạng thái: "vật chất tuy đau khổ không nao núng tinh thần": dù hoàn cảnh bên ngoài có như thế nào thì con người vẫn giữ vững niềm tin, tinh thần lạc quan, không sợ hãi trước mọi thử thách.
(1,0 điểm)
Từ nội dung văn bản, anh/ chị hãy viết khoảng 5-7 dòng để nói về bài học ý nghĩa nhất với bản thân.
Phương pháp giải:
Đọc kĩ văn bản
Lời giải chi tiết:
Học sinh có thể trình bày theo nhiều cách khác nhau song cần đảm bảo một số ý cơ bản sau:
+ Bài học rút ra từ văn bản: Sự kiên cường, bền bỉ, lòng dũng cảm,...
+ Liên hệ bản thân: Em đã làm gì để rèn luyện đức tính ấy?
II. VIẾT (6,0 ĐIỂM)
(2,0 điểm)
Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích vẻ đẹp tinh thần của nhân vật trữ tình trong văn bản ở phần Đọc hiểu.
Phương pháp giải:
Đọc kĩ văn bản
Lời giải chi tiết:
Bài tham khảo:
Trong cuộc đời mỗi người đều có rất nhiều kỉ niệm đáng nhớ. Nhưng tôi lại ấn tượng sâu sắc với ngày đầu tiên đi học. Bởi lẽ đó là ngày đầu tiên tôi được mặc bộ quần áo mới, được mẹ dắt tay tới trường.
Ngày hôm trước, tôi còn hồi hộp đến không ngủ được. Tôi cứ tự hỏi: Không biết trường lớp sẽ như thế nào nhỉ? Liệu có bao nhiêu bạn đón chào mình hay không? Còn mẹ thì cứ bận rộn chuẩn bị đồ đạc cho tôi. Đến tận lúc lên giường đi ngủ mà tôi vẫn không thôi suy nghĩ. Sáng hôm sau, tôi dậy sớm hơn cả tiếng chuông đồng hồ. Mẹ nấu bữa sáng cho cả nhà. Còn tôi được diện bộ đồng phục trắng tinh khôi. Trong giây phút ấy, tôi có cảm giác mình đã trở thành người lớn rồi.
Mẹ chở xe đưa tôi tới trường. Trên đường đi, tôi cảm thầy vừa hân hoan, vừa lo lắng. Cuối cùng cánh cổng trường cấp một cũng hiện ra trước mắt tôi. Nó to và rộng lắm. Mẹ chở xe vào gửi ở nhà xe dành cho giáo viên. Sau đó, mẹ dắt tôi vào lớp. Cô giáo đứng chờ ở cửa lớp, mỉm cười hiền lành. Tôi nép phía sau lưng mẹ mà không dám bước vào. Mẹ an ủi tôi rồi hôn lên má tôi một cái. Lúc đó, tôi òa khóc nức nở. Mẹ cũng bật khóc theo. Cô giáo vỗ về tôi rồi dẫn tôi vào lớp. Ngày hôm đó, tôi đã khóc không biết bao nhiêu lần. Nhưng sau đó, cô giáo đã giúp tôi hòa nhập với các bạn.
Giờ đây, tôi đã khôn lớn trưởng thành. Nhưng tôi vẫn không quên được ngày đầu tiên đi học ấy. Bởi nó đã mở ra cho tôi một chân trời tri thức mới. Một tương lai tươi sáng đang đợi tôi ở phía trước.