Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 150 chữ) cảm nhận về tình cảm, cảm xúc của Thạch Lam được thể hiện trong văn bản (ở phần Đọc hiểu).

rotate image
ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Nguyen Hoang Hai

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

28/03/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
phần:
: Trong truyện ngắn "Hai Đứa Trẻ", Thạch Lam đã thành công trong việc khắc họa hình ảnh cuộc sống của những con người nhỏ bé, vô danh nơi phố huyện nghèo. Tác phẩm này mang đậm chất trữ tình, nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, gợi lên nhiều suy ngẫm cho độc giả. Một trong những yếu tố tạo nên sức hấp dẫn của truyện là cách Thạch Lam xây dựng nhân vật. Nhân vật chính là cô gái tên Liên, một người phụ nữ nông thôn hiền lành, chân chất, luôn khao khát tìm kiếm hạnh phúc giản dị trong cuộc sống thường nhật. Liên được miêu tả là một người phụ nữ có vẻ đẹp ngoại hình bình dị, nhưng ẩn chứa bên trong là một tâm hồn nhạy cảm, giàu lòng trắc ẩn. Cô luôn quan sát, ghi nhớ mọi thứ xung quanh mình, từ khung cảnh thiên nhiên đến những con người xung quanh. Điều này khiến cho Liên trở nên gần gũi, thân thuộc với độc giả. Bên cạnh đó, Thạch Lam còn khéo léo sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc để tái hiện lại không khí làng quê Việt Nam xưa. Những câu văn ngắn gọn, súc tích nhưng đầy ấn tượng, giúp cho người đọc dễ dàng hình dung ra bức tranh cuộc sống nơi phố huyện nghèo. Ngoài ra, tác giả cũng sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ,... để tăng thêm sức gợi hình, gợi cảm cho tác phẩm. Nhìn chung, truyện ngắn "Hai Đứa Trẻ" là một tác phẩm văn học đáng đọc, mang đến cho độc giả những trải nghiệm thú vị và ý nghĩa. [/INST] Thạch Lam đã từng quan niệm rằng "Đối với tôi văn chương không phải là cách đem đến cho người đọc sự thoát li hoặc sự quên; trái lại văn chương là thứ khí giới thanh cao và đắc lực mà chúng ta có để tố cáo và thay đổi thế giới giả dối và tàn ác, lòng người trong sạch và phong phú hơn". Quan niệm trên của ông chính là xuất phát từ quá trình sáng tác truyện ngắn đặc biệt là qua tác phẩm Hai đứa trẻ. Truyện ngắn Hai đứa trẻ là một trong những truyện ngắn tiêu biểu nhất của tập truyện Nắng trong vườn (1938), đồng thời cũng là của Thạch Lam nói riêng và nền văn học Việt Nam trước năm 1945 nói chung. Qua việc miêu tả cảnh phố huyện lúc chiều tối và tâm trạng chờ tàu của hai chị em Liên và An, nhà văn đã bày tỏ niềm xót thương đối với những kiếp người sống cơ cực, quẩn quanh ở phố huyện nghèo trước Cách mạng tháng Tám năm 1945 cùng như gửi gắm một cách kín đáo hi vọng vào tương lai tươi sáng hơn.


phần:
câu 1: : Nét đặc trưng của những con phố Hà Nội xưa và nay được nhắc đến trong đoạn (1): Phố xá Hà Nội xưa mang vẻ đẹp cổ kính, thơ mộng với những con phố nhỏ, khuất khúc, những ngôi nhà cổ kính, rêu phong. Còn phố xá Hà Nội nay mang vẻ đẹp hiện đại, năng động với những con phố rộng rãi, khang trang, những tòa nhà cao tầng san sát.

câu 2: Lối kiến trúc riêng ở những ngôi nhà cũ của Hà Nội được nhắc đến trong đoạn (3) có đặc điểm: giữa nhà, mảnh sân vuông lộ thiên, có bể non bộ và cá vàng, cỏ dãy chậu lan, có bể đựng nước, và trên tường có câu đối chữ nho.

câu 3: Câu hỏi:
Nêu tác dụng của phép liệt kê được sử dụng trong câu văn: "chỉ còn một vài cái ngõ con... ngõ phất lộc, ngõ trung yên... mấy ngọn có trên mảng tưởng cổng ô quan chưởng, là gợi dấu vết của hà nội cũ."

Phân tích:

- Liệt kê theo từng cặp: "ngõ phất lộc", "ngõ trung yên" tạo nên sự tương phản về tên gọi, thể hiện sự đa dạng của những cái ngõ con Hà Nội.
- Liệt kê tăng tiến: Từ "mấy ngọn có trên mảng tưởng cổng ô quan chưởng" đến "là gợi dấu vết của hà nội cũ" nhấn mạnh vai trò của những cái ngõ con trong việc lưu giữ dấu ấn lịch sử của Hà Nội.
- Tác dụng chung: Phép liệt kê giúp tác giả miêu tả chi tiết, rõ ràng về những cái ngõ con Hà Nội, đồng thời khẳng định giá trị lịch sử, văn hóa của chúng. Qua đó, tác giả thể hiện tình cảm trân trọng, yêu mến đối với nét đẹp truyền thống của Hà Nội.

câu 4: . Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là nghị luận/phương thức nghị luận.
. Theo tác giả, nét đặc trưng của Hà Nội trước đây là những phố cũ, hẹp và khuất khúc, với những ngôi nhà thỏ ra thụt vào, mái tường đi xuống từng bực như cầu thang, những cửa sổ gác nhỏ bé và kín đáo,...
. Những chi tiết miêu tả vẻ đẹp của Hà Nội thời nay:
- Phố xá mới không có thú vị gì;
- Chỉ còn một vài cái ngõ con... ngõ phát lộc, ngõ trung yên... mấy ngọn có trên mảng tường cổng ô quan chưởng, là gọi dấu vết của Hà Nội cũ.
- Ngày ấy, đường hẹp. Chắc hàng xóm láng giềng ăn ở với nhau thân mật hơn. Người cùng hàng phố tự coi như có một liên lạc cùng nhau.
- Bên này một cửa hàng tạp hoá có đầy đủ quả sơn đen, có chồng giấy bản và ống bút nho, cô cô hàng thuỷ mị mà hàng phố vẫn khen là gái đảm đang.
- Bên kia, nhà một ông cụ tú, có tiếng trẻ học vang, có cậu học trò xinh trai đứng hầu chè thầy bên tràng kỉ.
- Những nhà cũ của ta có một lối kiến trúc riêng. Giữa nhà, một mảnh sân vuông lộ thiên, có bể non bộ và cá vàng, cỏ dãy chậu lan, có bể đựng nước, và trên tường có câu đối chữ nho. Đôi khi đi qua, một cánh cửa hé mở, chúng ta được thoáng nhìn vào: bóng một thiếu nữ nhẹ qua sân, hình dáng một ông cụ già cúi mình trên cây cảnh. Tất cả cuộc đời của những kẻ bên trong, cuộc đời xưa, những ý nghĩ cũ, những hy vọng và mong ước khác bây giờ.
. Tác giả bày tỏ thái độ trân trọng, tiếc nuối trước sự thay đổi của Hà Nội.


phần:
câu 1: Thạch Lam là một cây bút tiêu biểu của nhóm Tự lực văn đoàn, tuy nhiên, sáng tác của ông đậm chất đời thường, giàu tính nhân đạo. Một trong những tác phẩm đặc sắc nhất của Thạch Lam chính là truyện ngắn Hai đứa trẻ. Trong đó, nổi bật hơn cả là khung cảnh phố huyện lúc chiều tàn và tâm trạng của nhân vật Liên.

Thạch Lam thành công trong việc miêu tả khung cảnh đời thường bằng ngòi bút đầy chất thơ của mình. Đó là khung cảnh phố huyện nghèo nàn, xơ xác, tiêu điều được khắc họa qua đôi mắt của nhân vật Liên. Khung cảnh ấy bắt đầu bằng tiếng trống thu không gọi buổi chiều về. Trên nền trời lấp lánh chút ánh sáng còn sót lại của mặt trời sắp tắt, những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn. Từng đàn chim bay về tổ, từng bầy quạ lượn ngang trên không... Cảnh vật thật bình yên nhưng cũng thật đìu hiu, vắng lặng. Cùng với đó là những âm thanh nhỏ bé, rời rạc của tiếng ếch nhái, tiếng muỗi vo ve. Sự huyên náo, rộn ràng chỉ còn đọng lại trong kí ức của Liên về vùng quê Hà Nội xưa kia. Tất cả đều gợi ra một không khí buồn bã, ảm đạm, khiến cho nhân vật Liên cảm thấy buồn man mác trước thời khắc ngày tàn.

Trong bức tranh thiên nhiên ấy, hình ảnh con người cũng hiện lên giản dị mà đáng quý vô cùng. Đó là chị Tí dọn hàng, bác Xẩm ngồi chờ khách, bà cụ Thi điên nghiện rượu,... Họ đều là những con người lao động bình dân, cần cù, chăm chỉ nhưng cuộc sống mưu sinh vất vả. Nổi bật hơn cả là hai chị em Liên và An. Tuy còn nhỏ tuổi nhưng hai đứa trẻ đã phải trông coi gian hàng tạp hóa nhỏ thuê mượn của người khác. Cuộc sống của chúng cứ lặp đi lặp lại một cách nhàm chán, tẻ nhạt với những công việc vụn vặt. Qua ngòi bút của Thạch Lam, những mảnh đời cơ cực hiện lên với đầy đủ đường nét, hình khối nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp trong sáng, đáng quý của họ.

Đặc biệt, tâm trạng của nhân vật Liên được nhà văn tập trung miêu tả khá kĩ lưỡng. Cô gái ấy còn bé bỏng, ngây thơ nhưng sớm có ý thức tự lập và trách nhiệm với cuộc sống. Trước giờ khắc ngày tàn, Liên cảm thấy buồn man mác trước cái giờ khắc của ngày tàn. Tâm hồn nhạy cảm của một cô bé thương cha, thương mẹ đã sớm trưởng thành để nhận biết và thấu hiểu mọi điều. Liên cũng là một cô bé giàu lòng trắc ẩn khi cảm thông với những số phận con người nhỏ nhoi quanh mình. Cô bé ấy cũng mang trong mình niềm hi vọng, ước mơ về một cuộc sống tươi sáng, tốt đẹp hơn ở phía trước. Có thể nói, Liên chính là điểm sáng trong bức tranh văn chương Thạch Lam với trái tim dịu dàng, nhân hậu.

Bằng ngòi bút tinh tế, nhạy cảm và tấm lòng nhân ái, Thạch Lam đã vẽ nên bức tranh phố huyện nghèo nàn, xơ xác lúc chiều tà và tâm trạng của nhân vật Liên đầy xúc động. Từ đó, nhà văn muốn gửi gắm tình yêu thương, trân trọng tới những con người có số phận kém may mắn trong xã hội.

Qua ngòi bút tài hoa của nhà văn Thạch Lam, bức tranh phố huyện nghèo nàn, xơ xác lúc chiều tà hiện lên thật chân thực, sinh động. Đồng thời, tâm trạng của nhân vật Liên cũng được khắc họa một cách rõ nét. Điều này được thể hiện rõ ngay từ nhan đề của truyện. "Hai đứa trẻ" gợi ra cho người đọc sự tò mò, thắc mắc về hai nhân vật chính của truyện. Tại sao lại là hai đứa trẻ? Hai đứa trẻ ấy có gì đặc biệt? Qua những câu văn nhẹ nhàng, sâu lắng, Thạch Lam đã giúp người đọc tìm được câu trả lời cho riêng mình.

Trước hết, hai đứa trẻ ấy là Liên và An - những đứa trẻ mồ côi cha, sống cùng mẹ ở một căn phố nghèo, phải sớm phụ mẹ buôn bán kiếm sống. Mặc dù vậy, hai chị em vẫn luôn ngoan ngoãn, chịu khó. Mỗi buổi chiều, hai chị em lại cùng nhau canh cửa hàng, ngắm nhìn thế giới xung quanh. Dưới con mắt của hai đứa trẻ, khung cảnh thiên nhiên lúc chiều tà hiện lên thật bình yên mà cũng rất đỗi ảm đạm.

Đó là tiếng trống thu không vang vọng, báo hiệu hoàng hôn buông xuống. Đó là âm thanh của tiếng ếch nhái, tiếng muỗi vo ve. Đó là màu sắc của phương Tây đỏ rực như lửa cháy và những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn. Đó là đường nét, hình khối của dãy tre làng đen lại. Tất cả hòa quyện với nhau, tạo nên một bức tranh thiên nhiên đầy chất thơ. Bức tranh ấy vừa mang vẻ đẹp bình dị, quen thuộc của chốn thôn quê, vừa thấm đượm nỗi buồn man mác, bâng khuâng.

Không chỉ vậy, hai đứa trẻ ấy còn là những con người giàu lòng trắc ẩn. Chúng cảm nhận được hương vị quen thuộc của đất, của quê hương. Chúng quan sát thế giới xung quanh bằng cả tâm hồn ngây thơ, trong sáng. Chúng cảm thông, thấu hiểu cho những mảnh đời cơ cực nơi phố huyện. Chẳng phải ai khác mà chính hai đứa trẻ mới là những người chứng kiến trọn vẹn bức tranh thiên nhiên lúc chiều tà và cuộc sống con người nơi phố huyện.

Có thể nói, "Hai đứa trẻ" là một truyện ngắn xuất sắc của Thạch Lam. Tác phẩm đã góp phần làm tỏa sáng tên tuổi của nhà văn trong văn học Việt Nam.


phần:
câu 2: Thạch Lam là cây bút nổi tiếng của nhóm Tự lực văn đoàn, ông chuyên về truyện ngắn với lối viết văn tinh tế, giàu cảm xúc, vừa có giá trị hiện thực vừa đậm đà chất lãng mạn. Trong truyện ngắn "Hai đứa trẻ", nhà văn Thạch Lam đã làm nổi bật lên bức tranh phố huyện lúc chiều tàn bằng ngòi bút chân thực, giàu cảm xúc của mình. Khung cảnh mở ra là tiếng trống thu không vang vọng như đang gọi buổi chiều. Âm thanh của tiếng trống trường càng làm cho buổi chiều thêm phần ảm đạm. Trên bầu trời, những đám mây ánh hồng như hòn than sắp tàn. Phương tây đỏ rực như lửa cháy nhưng mặt trời thì đã khuất sau những rặng tre. Những đường nét, màu sắc gợi lên bức tranh chiều muộn thật đẹp nhưng cũng thật buồn. Bên cạnh vẻ đẹp của thiên nhiên, bức tranh cuộc sống con người cũng được nhà văn khắc họa qua những gam màu nhạt nhòa, trầm buồn. Đó là âm thanh của tiếng ếch nhái kêu ran từ ngoài đồng ruộng theo gió nhẹ đưa vào, tiếng muỗi vo ve trong cửa hàng hơi tối. Phố xá lác đác với vài ba căn nhà thưa thớt, xếp ven đường. Quán chợ vắng khách, mẹ con chị Tí dọn hàng sớm nhưng chẳng bán được bao nhiêu. Bà cụ Thi điên nghiện rượu, xuất hiện với tiếng cười khanh khách, ghê sợ. Mẹ con bác xẩm ngủ gục trên manh chiếu rách. Tất cả đều gợi lên cuộc sống nghèo khổ, tù túng, quẩn quanh và buồn chán.

Đặc biệt, tâm trạng của nhân vật Liên trước khung cảnh chiều tà càng tô đậm vẻ đẹp của bức tranh thiên nhiên và cuộc sống con người. Cô bé nhạy cảm, tinh tế nên đã sớm cảm nhận được bước đi của thời gian, cảm thấy buồn man mác trước giờ phút của ngày tàn. Liên ngắm nhìn cảnh chiều buông xuống, nhìn bầu trời để phát hiện ra những đám mây ánh hồng. Cô cũng dõi theo con đường nhỏ qua làng, nhìn thấy những đứa trẻ con nhà nghèo nhặt nhạnh những thứ còn sót lại sau phiên chợ chiều. Tâm hồn Liên lay động trước cảnh chiều tàn nơi phố huyện nghèo. Cô nhớ về quá khứ gia đình khá giả, những kỉ niệm tươi đẹp khi còn ở Hà Nội. Càng cảm thấy buồn hơn trước sự đối lập giữa cuộc sống ồn ào, náo nhiệt với nơi phố huyện nghèo, tĩnh mịch, buồn tẻ. Qua đó, ta thấy được tâm hồn nhạy cảm, tinh tế và giàu lòng trắc ẩn của nhân vật Liên.

Bức tranh chiều tà được nhà văn Thạch Lam miêu tả bằng những rung động tinh tế, những cảm xúc, liên tưởng vừa mơ hồ, mong manh vừa gần gũi, thân quen. Cảnh chiều tàn không chỉ hiện lên qua sự chuyển đổi của đất trời, cảnh vật mà còn thấp thoáng bóng dáng con người. Từ đó, ta cảm nhận được cái tôi trữ tình của nhà văn Thạch Lam, luôn nâng niu, trân trọng và dành tình cảm yêu thương, trìu mến cho những kiếp người nghèo khổ.

Như vậy, bức tranh chiều tà được nhà văn Thạch Lam miêu tả vừa có vẻ đẹp thơ mộng, trữ tình vừa có nét buồn đặc trưng. Điều này đã khơi gợi lòng thương cảm của độc giả về những mảnh đời bất hạnh trong xã hội cũ.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi