giúp mình với

rotate image
ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của May Chao ta

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

01/04/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Xuân Quỳnh là một trong những nhà thơ nữ tiêu biểu của nền văn học Việt Nam. Thơ của bà thường mang đậm tính nữ tính, giàu cảm xúc và chứa đựng nhiều tâm tư, tình cảm sâu sắc. Bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" được sáng tác năm 1980, sau khi đất nước thống nhất, đang gặp nhiều khó khăn do hậu quả của chiến tranh để lại. Bài thơ thể hiện niềm yêu mến đất nước, gắn bó với cuộc sống của nhà thơ, đồng thời bộc lộ ước nguyện chân thành của tác giả được cống hiến cho đất nước, góp một "mùa xuân nho nhỏ" của mình vào mùa xuân lớn của dân tộc.

Trong bài thơ, khổ 4 và khổ 5 đã thể hiện rõ nét cảm xúc của nhân vật trữ tình. Nhân vật trữ tình trong bài thơ là một người con gái, một người phụ nữ yêu đời, yêu cuộc sống. Bà muốn được hòa mình vào cuộc sống của đất nước, muốn được cống hiến sức lực, trí tuệ của mình cho đất nước.

Khổ 4 của bài thơ, tác giả đã sử dụng những hình ảnh đẹp đẽ, giàu ý nghĩa để thể hiện khát vọng được hòa nhập vào cuộc sống của đất nước:

> "Ta làm con chim hót
> Ta làm một cành hoa
> Ta nhập vào hoà ca
> Một nốt trầm xao xuyến."

Hình ảnh "con chim hót", "cành hoa" là những hình ảnh quen thuộc, gần gũi với cuộc sống của con người. Những hình ảnh này gợi lên vẻ đẹp, sự tươi vui, rạng rỡ của cuộc sống. Tác giả muốn được trở thành một con chim hót, một cành hoa để góp phần tô điểm cho cuộc sống thêm đẹp đẽ, rực rỡ. Hình ảnh "nốt trầm xao xuyến" là một hình ảnh ẩn dụ, thể hiện sự khiêm tốn, lặng lẽ của tác giả. Tác giả chỉ muốn góp một phần nhỏ bé của mình vào bản hòa ca chung của dân tộc, chứ không mong muốn được nổi bật, được tỏa sáng.

Khổ 5 của bài thơ, tác giả tiếp tục thể hiện ước nguyện chân thành, tha thiết của mình:

> "Một mùa xuân nho nhỏ
> Lặng lẽ dâng cho đời
> Dù là tuổi hai mươi
> Dù là khi tóc bạc."

Tác giả muốn được cống hiến cho đất nước dù ở bất cứ lứa tuổi nào, dù là lúc còn trẻ hay khi đã già. Điều này thể hiện tấm lòng cao cả, rộng lớn của tác giả đối với đất nước.

Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời sống. Các hình ảnh được sử dụng trong bài thơ đều rất đẹp, giàu ý nghĩa. Bên cạnh đó, bài thơ cũng sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ,... để tăng thêm sức gợi hình, gợi cảm cho bài thơ.

Qua bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ", ta thấy được một tâm hồn yêu đời, yêu cuộc sống của nhà thơ Xuân Quỳnh. Bà luôn khao khát được cống hiến, được góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp hơn. Bài thơ cũng thể hiện tinh thần lạc quan, yêu đời, niềm tin vào tương lai tươi sáng của dân tộc.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
PTTH

01/04/2025

May Chao ta1. Mở bài


- Giới thiệu tác giả Xuân Diệu


- Giới thiệu chung về bài thơ Vội vàng


2. Thân bài


a. 13 câu đầu – Tình yêu cuộc sống tha thiết, đắm say của Xuân Diệu:


- Đoạn thơ ngũ ngôn:


“Tôi muốn tắt nắng đi


Cho màu đừng nhạt mất


Tôi muốn buộc gió lại


Cho hương đừng bay đi”


- Nghệ thuật:


+ Điệp cấu trúc “tôi muốn, cho”, điệp từ “đừng”: như một lời cầu xin khẩn thiết


=> Tác dụng: Nhấn mạnh khao khát chảy bỏng, tha thiết, được “tắt nắng”, “buộc gió” để giữ màu cho cuộc sống, giữ hương cho đời, lưu giữ mãi khoảnh khắc đẹp nhất của thiên nhiên hiện tại.


Của ong bướm này đây tuần tháng mật;


Này đây hoa của đồng nội xanh rì;


Này đây lá của cành tơ phơ phất;

Của yến anh này đây khúc tình si.

Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,

Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa;

Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;

Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:

Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.


- Nghệ thuật: điệp cấu trúc, đảo ngữ “của này đây, này đây của”, liệt kê


=> Phơi bày ra vẻ đẹp không kể hết, không tả xiết của cõi trần gian. Nhà thơ căng mở các giác quan để đón nhận vẻ đẹp trần thế. Đây cũng chính là tiêu chí của nhà thơ Xuân Diệu được lặp lại trong rất nhiều bài thơ khác:


“Sống toàn tâm, toàn trí, sống toàn hồn


Sống toàn than và thức nhọn giác quan”


=> Xuân Diệu đã cảm nhận đầy đủ hương vị và thanh sắc của cuộc đời


- Vẻ đẹp thiên nhiên của mùa xuân trần thế:


+ “Của ong bướm này đây tuần tháng mật”: vị ngọt


+ “Này đây hoa của đồng nội xanh rì”: hương thơm, màu sắc


+ “Này đây lá của cành tơ phơ phất”: dáng hình uyển chuyển


+ “Của yến anh này đây khúc tình si”: âm thanh


+ “Này đây ánh sáng chớp hang mi”: ánh sáng của bình minh xuân.


=> Tất cả những vẻ đẹp mỗi ngày như một bữa tiệc đầy đủ, thịnh soạn, bày ra gõ cửa mang niềm vui đến từng nhà.


=> Quan điểm mới mẻ, tiến bộ của Xuân Diệu: Cuộc sống xung quang chúng ta đẹp vô cùng. Vẻ đẹp không ở đâu xa mà ở ngay cõi trần thế, xung quanh mình


- Vẻ đẹp của mùa xuân tình yêu: Khu vườn xuân đã biến thành khu vườn yêu, sự vật có đôi, có cặp. Từ thi nhân trước khu vườn mùa xuân tình thế thành tình nhân trong khu vườn tình yêu.


+ Xuân Diệu khái quát lại: “Tháng giêng ngon như một cặp môi gần”


+ “Tháng giêng” là tháng đầu tiên của mùa xuân, căng mọng đẹp tươi nhất


+ “Cặp môi gần”: căng mọng, tươi đẹp nhất của tuổi trẻ.


+ “Ngon”: nghệ thuật chuyển đổi cảm giác. Tháng giêng chỉ năm tháng, trừu tượng => môi gần: hữu hình, cụ thể


=> Có thể cảm nhận, hưởng thụ vẻ đẹp của mùa xuân rõ nét, cụ thể hơn


- Quan điểm thẩm mĩ mới mẻ, tiến bộ: Trong văn học xưa, coi thiên nhiên là chuẩn mực của cái đẹp thì trong thơ Xuân Diệu, con người là chuẩn mực của cái đẹp, tôn vinh vẻ đẹp của con người.


- Xuân Diệu luôn mang nỗi ám ảnh bởi thời gian, lo sợ thời gian chảy trôi mình sẽ không đón nhận được, tận hưởng từng giây từng phút vẻ đẹp của cuộc sống.


- Suy tư của Xuân Diệu:


“Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nữa”.


=> Dấu chấm ngách đôi câu thơ, diễn tả hai cảm xúc của Xuân Diệu, chuyển từ cảm giác sung sướng sang hoài niệm.Tiếc xuân ngay cả trong lúc xuân đang đẹp nhất, mới có ý thức đón nhận, cảm nhận, căng mở tất cả các giác quan để đón nhận tất cả vẻ đẹp của cuộc đời.


b. 16 câu tiếp: Quan niệm mới về thời gian của Xuân Diệu


* 2 câu thơ đầu:


“Xuân đương tới, nghĩa là xuân đương qua


Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già”


- Thời gian tuyến tính, một đi không trở lại


- Nghệ thuật:


+ Cách ngắt nhịp tuần tự trong cả hai câu thơ ¾, diễn tả bước đi của thời gian


+ Điệp cấu trúc: điệp cấu trúc kiểu câu định nghĩa.


+ Cặp từ đối lập: tới – qua, non – già.


=> Tác giả muốn nhấn mạnh quy luật bước đi, sự vận hành của thời gian, tuần tự, không trở lại.


* 7 câu thơ tiếp theo


“Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất”


- Mùa xuân đi qua mang theo tuổi thanh xuân của con người, quy luật mang tính tác động tiêu cực.


- Nghệ thuật: Dựng lên những cặp đối lập:


+ Rộng >< chật


+ Xuân tuần hoàn >< tuổi trẻ


+ Còn trời đất >< chẳng còn tôi mãi


=> Sự vô hạn, vô cùng của trời đất nhưng đời người thì hữu hạn.


- “Lượng trời chật”: Chật khi lấy đi tuổi trẻ, tuổi xuân của mỗi ngừoi


- “Không cho dài tuổi trẻ của nhân gian/ tuổi trẻ chẳng hai lần thắm lại”.


=> Tuổi trẻ là thời đẹp đẽ của mỗi người.


=> Cảm xúc của nhà thơ: bâng khuâng, tiếc nuối


* 7 câu thơ cuối:


“Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi”


- Nghệ thuật chuyển đổi cảm giác: tháng năm có mùi vị, tháng năm được cảm nhận bằng giác quan khứu giác “mùi”, vị giác “chia phôi”, thị giác “rớm”, hữu hình hóa tháng năm vốn trừu tượng.


- Những câu thơ sau là sự giải thích: Khắp sông núi vẫn than thầm tiễn biệt; Con gió xinh thì thào trong lá biếc; Chim rộn rang bỗng đứt tiếng reo thi.


=> Dòng chảy của thời gian khiến vạn vật từng giây phút luôn có những cuộc chia li, vạn vật chia li với một phần đời đã qua của mình.


Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…


=> Cảm xúc nuối tiếc, nền tảng khơi dậy những khao khát cháy bỏng ở đoạn sau


c. 10 câu thơ cuối: Giải pháp tận hưởng vẻ đẹp của cuộc đời


- Mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm, tuổi trẻ là gian đoạn đẹp nhất của đời người.


- Nghệ thuật:


+ Thay đổi cách xưng hô: “tôi” sang “ta”


+ Dùng một loạt các động từ mạnh: ôm, riết, say, thâu.


=> Muốn tận hưởng bằng tất cả các giác quan. Vẻ đẹp cuộc đời nhiều vô cùng, đầy ăm ắp, thịnh soạn của bàn tiệc mùa xuân, cuộc đời


+ Sử dụng nhiều tính từ: chếnh choáng, đã đầy, no nê


=> Diễn tả sự thỏa mãn tột cùng khi tận hưởng.


“Hỡi xuân hồng ta muốn cắn vào ngươi”


- Nghệ thuật chuyển đổi cảm giác: mùa xuân không còn vô hình, trừu tượng, tác giả hình dung mùa xuân như trái chín ửng hồng, muốn “cắn” => mong muốn được hưởng thụ


- Quan niệm sống của tác giả: Hãy tăng tốc độ sống, tận hưởng và tận hiến


3. Kết bài


- Khái quát lại giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật của bài thơ


Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi