Dung Hà
Tác phẩm "Đêm cuối cùng ngày đầu tiên" của Bảo Ninh là một truyện ngắn đặc sắc, mang đậm phong cách viết tinh tế và giàu cảm xúc của tác giả. Bằng việc khai thác những diễn biến tâm lý nhân vật và sử dụng ngôn ngữ đầy chất thơ, truyện đã tạo nên một không gian nghệ thuật sâu lắng, chạm đến những góc khuất trong tâm hồn con người.
Về nội dung, "Đêm cuối cùng ngày đầu tiên" phản ánh những mất mát, tổn thương do chiến tranh gây ra, đồng thời khắc họa chân thực những cảm xúc phức tạp của con người trong thời kỳ hậu chiến. Nhân vật chính trong truyện phải đối mặt với nỗi đau và sự trống trải khi ký ức chiến tranh vẫn còn đọng lại trong tâm trí. Bằng cách mô tả những suy nghĩ, cảm giác dằn vặt và hoài niệm của nhân vật, Bảo Ninh đã giúp người đọc hiểu rõ hơn về tác động dai dẳng của chiến tranh lên đời sống cá nhân.
Về nghệ thuật, tác phẩm sử dụng giọng văn nhẹ nhàng nhưng đầy ám ảnh, tạo nên một không khí trầm buồn và sâu lắng. Bảo Ninh có lối kể chuyện đan xen giữa hiện tại và quá khứ, giúp người đọc cảm nhận được sự giằng xé nội tâm của nhân vật. Hình ảnh trong truyện được xây dựng tinh tế, giàu tính biểu tượng, đặc biệt là những cảnh miêu tả thiên nhiên và không gian tĩnh lặng, phản chiếu tâm trạng của nhân vật.
Tóm lại, "Đêm cuối cùng ngày đầu tiên" không chỉ là một tác phẩm thể hiện nỗi đau hậu chiến mà còn là một bức tranh tâm lý tinh tế, giàu cảm xúc. Qua đó, Bảo Ninh đã gửi gắm những suy ngẫm sâu sắc về chiến tranh, ký ức và thân phận con người, khiến tác phẩm trở thành một dấu ấn đặc biệt trong nền văn học hiện đại Việt Nam.
Mình đã viết bài phân tích về tác phẩm Đêm cuối cùng ngày đầu tiên của Bảo Ninh