Con yêu mẹ rất nhiều! Tình cảm ấy chưa bao giờ vơi cạn trong con kể từ khi con biết nhận thức cho đến tận bây giờ. Hình ảnh mẹ luôn chiếm trọn trái tim và tâm hồn của con.
Mẹ con năm nay đã ngoài ba mươi tuổi rồi nhưng trông mẹ vẫn còn rất trẻ lắm. Mẹ có mái tóc đen dài mà con vẫn thường tết bím cho mẹ mỗi ngày. Mẹ con không thích để tóc dài buông xõa như những người phụ nữ khác mà mẹ thường búi gọn gàng sau gáy. Nhìn từ xa, trông mẹ thật giống một nàng thiếu nữ. Gương mặt mẹ tròn trịa phúc hậu. Đôi mắt mẹ lúc nào cũng nhìn con trìu mến đầy yêu thương. Mỗi khi mẹ cười, ánh mắt mẹ lấp lánh lạ thường. Con yêu nhất là được ngắm nhìn khuôn miệng của mẹ. Lúc con còn nhỏ, mẹ thường bảo: "Mỗi lần con đếm sao trên trời, đó chính là số tuổi của mẹ". Dù bây giờ đã ngoài ba mươi tuổi nhưng làn da mẹ vẫn căng mịn như gái đôi mươi. Có lẽ vì mẹ hay làm và tiếp xúc nhiều với nắng nên nước da mẹ rám nắng và hơi ngả màu vàng.
Mẹ con là một người nông dân chân chất, hiền lành. Hằng ngày, mẹ ở nhà làm ruộng, làm vườn. Đôi bàn tay mẹ thô ráp, các ngón tay gầy gầy, xương xương. Chính đôi bàn tay này đã nuôi lớn chúng con, ôm ấp và che chở cho chúng con từng giây phút. Mỗi tối, con đều đòi mẹ phải kể chuyện đời xưa cho con nghe. Và cứ thế, giọng nói dịu dàng của mẹ vang lên trong bóng đêm yên tĩnh. Giọng nói ấy đã đưa con chìm vào giấc ngủ êm đềm.
Con còn nhớ mãi kỉ niệm về lần đầu tiên đi học mẫu giáo. Sáng hôm ấy, mẹ dắt tay con đến trường. Con nắm chặt tay mẹ, bước đi tự tin như một cô bé mạnh mẽ. Nhưng vừa đến cổng trường, con bỗng chạy về phía lưng mẹ và khóc oà lên. Mẹ ôm con vào lòng và xoa nhẹ mái tóc con. Mẹ nói: "Con ngoan lắm, chỉ một lát nữa thôi là các bạn sẽ đến lớp cùng con mà. Sau này, con sẽ có thêm nhiều bạn mới, những người bạn dễ thương giống như các anh chị hôm trước dẫn con vào đây đấy." Nghe lời mẹ nói, con mỉm cười và gật đầu đồng ý. Rồi mẹ đứng nhìn con cho đến khi cánh cổng trường khép lại, con đã can đảm bước vào trong. Trong suốt những năm tháng ấu thơ, mẹ luôn là người dõi theo từng bước chân của con. Từ những ngày con chập chững bước đi cho đến khi con chạy nhảy vui đùa, mẹ luôn là người âm thầm đứng phía sau ủng hộ con.
Có những lần con bị ngã đau đớn, mẹ đã vội vàng đến bên và nâng con dậy. Mẹ lau vết thương cho con bằng chính dòng nước mắt của mình. Mẹ sợ con đau, sợ con gặp nguy hiểm. Mẹ luôn dành cho con những gì tốt đẹp nhất. Từng chiếc áo ấm, từng quyển vở xinh xắn, mẹ đều mua đủ cả. Chỉ cần con muốn, mẹ sẵn sàng hi sinh tất cả để tặng cho con những món quà tuyệt vời nhất. Thế nhưng, thứ quý giá nhất mẹ có chính là thời gian. Ngày ngày, mẹ đều thức khuya dậy sớm để lo cho gia đình. Dù bận rộn đến đâu, mẹ vẫn không quên nấu cơm cho con có bữa ăn ngon. Mẹ luôn quan tâm đến việc học của con, thỉnh thoảng mẹ còn giảng bài cho con nghe nếu con chưa hiểu. Đối với hàng xóm láng giềng, mẹ luôn đối xử với họ một cách hiền hoà và thân thiện. Vì vậy, ai ai cũng yêu mến và tôn trọng mẹ.
Với con, mẹ là nguồn động lực lớn lao giúp con vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống. Con luôn tự hào và hạnh phúc khi được là con của mẹ. Con sẽ cố gắng học tập thật tốt, rèn luyện thật chăm chỉ để trở thành người con ngoan, trò giỏi, xứng đáng với công ơn dưỡng dục của mẹ.