Đoạn thơ "Khúc Hát Sông Quê" của Lê Huy Mậu mang đậm chất trữ tình, thể hiện sự gắn bó sâu sắc giữa tác giả với dòng sông quê hương. Tác phẩm không chỉ miêu tả vẻ đẹp thiên nhiên mà còn phản ánh tâm hồn, tình cảm của người dân nơi đây.
Tác giả sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh để tạo nên bức tranh sông quê sống động. Hình ảnh "cây cải tươi", "bướm ong hút mật", "lúa gặt rồi", "rơm thơm trâu đứng gặm" gợi lên khung cảnh thanh bình, yên ả của làng quê Việt Nam. Những hình ảnh này không chỉ đẹp về mặt thị giác mà còn chứa đựng giá trị tinh thần, biểu tượng cho cuộc sống giản dị, mộc mạc nhưng đầy ấm áp của người dân nông thôn.
Bên cạnh đó, tác giả còn khéo léo lồng ghép những chi tiết nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa vào bài thơ. Ví dụ như hình ảnh "con quạ khoang cũng ngồi chờ chia thịt", "dưới sông cũng có Tết như người trên bãi". Những chi tiết này thể hiện sự đoàn kết, sẻ chia, lòng nhân ái của cộng đồng làng quê. Chúng góp phần làm nổi bật nét đẹp truyền thống, văn hóa của vùng đất này.
Ngoài ra, tác giả còn sử dụng biện pháp tu từ so sánh "ta trồng cây cải tươi / ta ăn lá còn bướm ong thì hút mật" nhằm nhấn mạnh sự hòa hợp, tương trợ lẫn nhau giữa con người và thiên nhiên. Điều này khẳng định mối quan hệ bền chặt, gắn bó giữa con người và môi trường sống.
Tuy nhiên, bên cạnh vẻ đẹp thanh bình, tác giả cũng ẩn chứa nỗi buồn man mác khi nhắc đến "ngày xưa yên ổn quá chừng". Câu thơ này gợi lên sự tiếc nuối, nhớ nhung về quá khứ êm đềm, hạnh phúc. Nó thể hiện tâm trạng hoài niệm, mong muốn quay trở lại những tháng ngày bình yên, vô lo của tác giả.
Cuối cùng, tác giả khép lại bài thơ bằng hình ảnh "một đồng xanh trong chảy mãi đến vô cùng". Đây là lời khẳng định về sức sống mãnh liệt, bất diệt của dòng sông quê hương. Dòng sông ấy sẽ luôn tồn tại, chảy mãi theo thời gian, giống như tình yêu quê hương tha thiết của mỗi người con xa xứ.
Nhìn chung, đoạn thơ "Khúc Hát Sông Quê" đã thành công trong việc tái hiện vẻ đẹp của dòng sông quê hương qua ngôn ngữ giàu hình ảnh, biện pháp tu từ độc đáo và nội dung sâu sắc. Bài thơ không chỉ là lời ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên mà còn là tiếng lòng của tác giả, thể hiện tình yêu quê hương da diết, sâu sắc.