Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
07/04/2025
07/04/2025
Hôm ấy là một ngày mưa tầm tã. Em đang trên đường trở về nhà sau buổi học thêm. Mưa lớn quá, khiến em không thể nhìn rõ đường đi. Bất chợt, em thấy một bà cụ run rẩy, co ro dưới mái hiên của một cửa hàng tạp hóa nhỏ. Bà cụ mặc một chiếc áo mưa mỏng manh, ướt sũng, tay ôm một bó rau xanh. Khuôn mặt bà cụ nhăn nheo, tái mét vì lạnh.
Em dừng xe lại, tiến đến gần bà cụ. Bà cụ ngước nhìn em, đôi mắt đượm buồn và mệt mỏi. Em hỏi bà cụ có cần giúp gì không, bà cụ chỉ khẽ lắc đầu, rồi lại nhìn ra màn mưa xối xả. Em nhìn bà cụ, lòng trào dâng một nỗi xót xa. Em không thể tưởng tượng được, trong cái thời tiết khắc nghiệt này, bà cụ phải làm thế nào để về nhà. Em quyết định đưa bà cụ về.
Trên đường đi, bà cụ kể cho em nghe về hoàn cảnh của mình. Bà cụ sống một mình trong một căn nhà nhỏ ở cuối con hẻm. Hàng ngày, bà cụ đi chợ mua rau về bán để kiếm sống. Hôm nay, mưa lớn quá, bà cụ không bán được gì, lại còn bị ướt hết cả người. Em nghe bà cụ kể, lòng càng thêm xúc động. Em cảm thấy mình thật may mắn khi có một mái ấm để trở về, có cha mẹ yêu thương.
Khi đến nhà bà cụ, em thấy đó là một căn nhà nhỏ, cũ kỹ, nằm sâu trong con hẻm tối tăm. Em đưa bà cụ vào nhà, rồi pha cho bà cụ một tách trà nóng. Bà cụ uống trà, rồi nhìn em mỉm cười. Nụ cười của bà cụ thật hiền hậu và ấm áp. Em cảm thấy lòng mình ấm lại.
Trước khi ra về, em đưa cho bà cụ một ít tiền. Bà cụ từ chối, nhưng em nói rằng em chỉ muốn giúp bà cụ một chút. Bà cụ cảm động, nắm lấy tay em, nói lời cảm ơn. Em chào bà cụ, rồi bước ra về.
Trên đường về nhà, em vẫn còn cảm thấy xúc động. Em cảm thấy mình thật nhỏ bé trước những khó khăn của cuộc đời. Em tự nhủ, mình phải sống tốt hơn, phải biết yêu thương và giúp đỡ những người xung quanh.
07/04/2025
Dat2705Tuổi thơ của bố rất khó nhọc. Những lúc rảnh rỗi, bố thường kể cho tôi nghe về những ngày thơ ấu vất vả ấy. Những chuyện đó bao giờ cũng khiến tôi vô cùng xúc động. Qua đó, bố đã dạy cho chúng tôi nhiều bài học nhưng câu chuyện về đôi giày của bố đã để lại cho tôi ấn tượng sâu đậm. Ngày còn đang đi học, bố chịu nhiều thiệt thòi hơn so với chúng bạn. Biết gia đình mình nghèo nên không bao giờ bố đua đòi theo chúng bạn. Bố luôn chịu khó học tập. Về nhà, bố giúp đỡ ông bà những công việc ở nhà. Một hôm, bà đưa bố đi chợ chơi. Khi đi qua cửa hàng bán giày, bà muốn mua cho bố một đôi giày mới. Đôi giày của bố đã cũ quá rồi. Dù rất thích có đôi giày mới nhưng bố nghĩ đến cảnh ông bà lại phải tiết kiệm hơn, chịu nhiều vất vả hơn. bố lại không đành lòng. Bố bảo: "Con không thích đôi giày ấy đâu. Giày của con nhìn cũ thế này thôi nhưng vẫn còn tốt lắm". Bố kéo tay bà nội đi qua cửa hàng giày. Để mua được đôi giày đó, bố đã dành dụm và tích góp tiền trong suốt ba tháng trời. Ngày nào cũng như ngày nào, không quản nắng mưa, bố vất vả làm việc. Bố đã biết tự mình lao động, dành dụm để mua đôi giày mới. Đó là một bài học giúp bố hiểu thêm giá trị của sức lao động.
07/04/2025
Dat2705Hôm qua, khi em chứng kiến một người lạ giúp đỡ một cụ già qua đường, em cảm thấy trong lòng dâng trào một cảm xúc ấm áp. Cảnh tượng ấy thật giản dị nhưng lại tràn đầy ý nghĩa. Nhìn thấy cụ bà với đôi tay run rẩy, người thanh niên đã không ngần ngại, nhẹ nhàng đỡ bà đứng dậy và dẫn bà sang đường an toàn. Hình ảnh ấy khiến em nhận ra rằng, giữa cuộc sống hối hả, những hành động nhỏ bé nhưng đầy nhân ái có thể làm sáng lên cả một ngày của ai đó. Lòng em ngập tràn niềm tin vào con người, và em hy vọng mình cũng sẽ có thể làm được điều gì đó tốt đẹp như vậy trong tương lai.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
06/05/2025
Top thành viên trả lời