13/04/2025
Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
13/04/2025
13/04/2025
Truyện ngắn “Ông ngoại” của Nguyễn Huy Thiệp là một tác phẩm giàu cảm xúc và mang đậm tính nhân văn. Trong đoạn trích từ “Dũng ánh ách” đến “nghe con hát”, tác giả không chỉ thể hiện chân dung một người ông yêu thương cháu hết mực, mà còn mở ra những chiều sâu cảm xúc, suy ngẫm về tình thân, thời gian và sự gắn bó giữa các thế hệ.
Dũng – người cháu – là nhân vật trung tâm trong đoạn trích này, hiện lên trong hình ảnh một đứa trẻ ngỗ nghịch, thường xuyên nghịch ngợm và làm trái ý người lớn. Dũng bị mẹ trách phạt, bị xã hội cho là “hư hỏng”, nhưng ông ngoại lại nhìn cậu bằng một tình thương bao dung và đầy thấu hiểu. Việc ông lén lút mang cơm cho Dũng khi bị phạt thể hiện rõ tình cảm sâu sắc, lòng thương yêu lặng lẽ nhưng đầy ấm áp của người ông. Hành động “ánh ách” mang tính cụ thể, dân dã, gợi hình ảnh một người già yếu, lọ mọ nhưng vẫn cố gắng vì đứa cháu mà mình thương yêu. Đây là biểu hiện rất đời thường nhưng giàu tính biểu tượng cho một thứ tình cảm thiêng liêng, không lời – tình ông cháu.
Cao trào cảm xúc trong đoạn trích nằm ở cảnh ông ngoại bệnh nặng. Dũng khi ấy như lột xác, từ một đứa trẻ bướng bỉnh, hư hỏng, đã dần hiểu được sự quan tâm và tình cảm mà ông dành cho mình. Dũng vào thăm ông, nhẹ nhàng nắm tay ông, “bàn tay ông xương xẩu, run rẩy” – một hình ảnh đối lập với sự vô tư, khỏe khoắn của tuổi trẻ. Cậu bé khi ấy không chỉ cảm nhận được sự yếu đi của ông mà còn chạm vào ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết, giữa chia xa và gắn bó.
Chi tiết “nghe con hát” là hình ảnh kết thúc đoạn trích nhưng mở ra một không gian cảm xúc mênh mang. Đó không đơn thuần là một hoạt động giải trí. Trong bối cảnh truyện, tiếng hát của Dũng mang tính cứu rỗi, là sự an ủi cuối cùng dành cho người ông đang đi dần về cõi khác. “Nghe con hát” không chỉ là nghe bằng tai, mà là cảm nhận bằng cả trái tim, là cách mà người ông lưu giữ hình ảnh cuối cùng của cháu mình. Tiếng hát trở thành biểu tượng của sự sống, của niềm tin, của sự kết nối vượt thời gian.
Truyện ngắn mang đậm màu sắc hiện thực nhưng đồng thời cũng giàu chất thơ. Nguyễn Huy Thiệp sử dụng ngôn ngữ giản dị, giàu hình ảnh và cảm xúc. Đoạn trích có cấu trúc như một lát cắt nhỏ nhưng giàu ý nghĩa trong cuộc sống, phản ánh chân thực tình cảm gia đình qua hình tượng ông cháu – một mối quan hệ ngày càng trở nên thiêng liêng trong xã hội hiện đại.
Qua đoạn trích, tác giả gợi nhắc mỗi người đọc cần biết trân trọng tình thân, hiểu và thương những người thân quanh mình khi còn có thể. Những cử chỉ tưởng chừng nhỏ nhặt như nắm tay, lén cho cháu ăn cơm hay lặng yên nghe cháu hát… lại là những điều đọng lại sâu sắc nhất trong lòng mỗi người. Truyện khiến ta hiểu rằng: yêu thương không cần phô trương, mà cần sự chân thành và hiện diện đúng lúc. Đó cũng là thông điệp nhân văn mà Nguyễn Huy Thiệp muốn gửi gắm qua hình ảnh ông ngoại và người cháu Dũng – những con người nhỏ bé nhưng giàu yêu thương trong cõi đời đầy biến động.
Đình Chinh Bùi
13/04/2025
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
7 phút trước
11 phút trước
14 phút trước
19 phút trước
Top thành viên trả lời