phân tích truyện ngắn ông ngoại từ Dũng anh ách cho đến nghe con hát (đủ 4 trang nha timi)

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Đình Chinh Bùi

Làm sao để có câu trả lời hay nhất?

  • Luôn có GIẢI THÍCH các bước giải
  • Không copy câu trả lời của Timi
  • Không sao chép trên mạng
  • Không spam câu trả lời để nhận điểm
  • Spam sẽ bị khóa tài khoản
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

13/04/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Nguyễn Ngọc Tư là cây bút trẻ của mảnh đất Cà Mau xinh đẹp, với tài văn chương đem đến cho độc giả sự mềm mại, bình dị, gần gũi đậm chất Nam bộ. Các tác phẩm của nhà văn mang đẫm cái chất miền quê, tình của làng của đất xoay quanh những câu chuyện đời thường nhưng lại có sức hút đặc biệt lôi cuốn vì bởi cái nhìn đầy chân thật và nhân hậu về những mảnh đời bất hạnh có cuộc đời đầy éo le. Trong đó, truyện ngắn "Ông ngoại" là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho phong cách sáng tác của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Truyện ngắn nói về tình cảm gia đình, tình cảm ông cháu được thể hiện một cách nhẹ nhàng mà đầy sâu sắc.

Nhân vật chính trong truyện là nhân vật tôi, bởi vì bố mẹ đi làm ăn xa nên tôi phải về quê nhờ ông ngoại chăm sóc. Sống cùng ông ngoại hơn nửa năm, nhưng tôi chẳng thể hiểu rõ về ông, chỉ biết ông rất thích trồng hoa, mỗi lần ông đi đâu đều mang về một loại hoa khác nhau. Tôi còn tưởng ông không biết nói tiếng người, mãi đến sau này mới biết ông cứ lẩm bẩm một mình thôi. Khi tôi đòi về nhà bố mẹ, ông cứ ngồi lặng im, đôi mắt mờ đục nhìn đâu đó xa xăm, lâu sau mới cười và gật đầu. Sau khi tôi trở về nhà, ông cứ sống như vậy, lầm lũi, chăm hoa, tự nói chuyện một mình, thỉnh thoảng muốn gì ông sẽ viết mẩu giấy nhắn cho tôi đưa cho ông.

Mãi đến khi chú Đàn - người hàng xóm bên cạnh ông kể cho tôi nghe về quá khứ của ông. Thì ra, trước đây ông cũng là người vui vẻ, hoạt bát, luôn giúp đỡ mọi người trong làng, hết mình vì công việc, thậm chí còn gửi đơn xin tham gia chiến trường. Rồi biến cố xảy ra vào một đêm mưa, vợ và con ông chết trong một vụ tai nạn giao thông, kể từ đó ông cũng không còn tiếng cười. Tôi càng thương ông hơn khi biết hằng ngày ông vẫn chăm chút cho vườn hoa, loài hoa mà bà tôi thích nhất. Rồi đến ngày tôi phải rời khỏi quê, ông chỉ cười hiền rồi gật đầu, chứ không giống như tôi nghĩ ông sẽ khóc lớn, cầm tay mà giữ lại như những gì tôi đã tưởng tượng.

Khi tôi rời đi, ông vẫn đứng đó, mỉm cười nhìn theo, cho đến khi bóng lưng tôi khuất hẳn ông mới quay trở về. Có lẽ ông sợ sự yếu đuối của mình sẽ khiến tôi thêm lo lắng. Từ đó, mỗi lần về quê tôi đều ở lại thật lâu để trò chuyện cùng ông, dần dần chúng tôi không còn khoảng cách, ông trở nên cởi mở hơn, không còn trầm lặng như trước. Tuy rằng ông đã mất trí nhớ, không còn nhớ những chuyện đã xảy ra trong quá khứ, nhưng ít nhất ông vẫn còn tồn tại trên cõi đời này, vẫn yêu thương và quan tâm tôi. Thật tốt khi tôi còn có cơ hội nhận ra điều đó và trân trọng nó.

Qua câu chuyện, ta càng thấm thía hơn về tình cảm gia đình, về sự hy sinh của cha mẹ và lòng hiếu thảo của con cái. Đó là thứ tình cảm thiêng liêng và cao quý nhất trên đời. Không chỉ vậy, ta còn học hỏi được nhiều bài học quý giá về cách ứng xử với những người xung quanh, về sự bao dung, vị tha và lòng trắc ẩn. Tác giả đã khéo léo xây dựng tình huống truyện độc đáo, tạo nên sự hấp dẫn và lôi cuốn người đọc. Cách xây dựng nhân vật cũng rất tinh tế, phản ánh chân thực cuộc sống và tâm lý con người. Ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, gần gũi với đời thường, góp phần tăng thêm tính chân thực cho câu chuyện.

Câu chuyện khép lại bằng hình ảnh nhân vật tôi trở về nhà sau khi đã ở lại thật lâu bên ông ngoại. Dù không có kết thúc có hậu hay happy ending, nhưng câu chuyện vẫn mang đến cho người đọc cảm giác ấm áp và đầy hi vọng. Nó nhắc nhở chúng ta về tình cảm gia đình, về sự hy sinh thầm lặng của cha mẹ và lòng hiếu thảo của con cái. Đồng thời, câu chuyện cũng gợi lên trong lòng người đọc những suy ngẫm về cuộc sống, về những giá trị đích thực của cuộc đời.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Hermione

13/04/2025

Đình Chinh Bùi

Truyện ngắn “Ông ngoại” của Nguyễn Huy Thiệp là một tác phẩm giàu cảm xúc và mang đậm tính nhân văn. Trong đoạn trích từ “Dũng ánh ách” đến “nghe con hát”, tác giả không chỉ thể hiện chân dung một người ông yêu thương cháu hết mực, mà còn mở ra những chiều sâu cảm xúc, suy ngẫm về tình thân, thời gian và sự gắn bó giữa các thế hệ.

Dũng – người cháu – là nhân vật trung tâm trong đoạn trích này, hiện lên trong hình ảnh một đứa trẻ ngỗ nghịch, thường xuyên nghịch ngợm và làm trái ý người lớn. Dũng bị mẹ trách phạt, bị xã hội cho là “hư hỏng”, nhưng ông ngoại lại nhìn cậu bằng một tình thương bao dung và đầy thấu hiểu. Việc ông lén lút mang cơm cho Dũng khi bị phạt thể hiện rõ tình cảm sâu sắc, lòng thương yêu lặng lẽ nhưng đầy ấm áp của người ông. Hành động “ánh ách” mang tính cụ thể, dân dã, gợi hình ảnh một người già yếu, lọ mọ nhưng vẫn cố gắng vì đứa cháu mà mình thương yêu. Đây là biểu hiện rất đời thường nhưng giàu tính biểu tượng cho một thứ tình cảm thiêng liêng, không lời – tình ông cháu.

Cao trào cảm xúc trong đoạn trích nằm ở cảnh ông ngoại bệnh nặng. Dũng khi ấy như lột xác, từ một đứa trẻ bướng bỉnh, hư hỏng, đã dần hiểu được sự quan tâm và tình cảm mà ông dành cho mình. Dũng vào thăm ông, nhẹ nhàng nắm tay ông, “bàn tay ông xương xẩu, run rẩy” – một hình ảnh đối lập với sự vô tư, khỏe khoắn của tuổi trẻ. Cậu bé khi ấy không chỉ cảm nhận được sự yếu đi của ông mà còn chạm vào ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết, giữa chia xa và gắn bó.

Chi tiết “nghe con hát” là hình ảnh kết thúc đoạn trích nhưng mở ra một không gian cảm xúc mênh mang. Đó không đơn thuần là một hoạt động giải trí. Trong bối cảnh truyện, tiếng hát của Dũng mang tính cứu rỗi, là sự an ủi cuối cùng dành cho người ông đang đi dần về cõi khác. “Nghe con hát” không chỉ là nghe bằng tai, mà là cảm nhận bằng cả trái tim, là cách mà người ông lưu giữ hình ảnh cuối cùng của cháu mình. Tiếng hát trở thành biểu tượng của sự sống, của niềm tin, của sự kết nối vượt thời gian.

Truyện ngắn mang đậm màu sắc hiện thực nhưng đồng thời cũng giàu chất thơ. Nguyễn Huy Thiệp sử dụng ngôn ngữ giản dị, giàu hình ảnh và cảm xúc. Đoạn trích có cấu trúc như một lát cắt nhỏ nhưng giàu ý nghĩa trong cuộc sống, phản ánh chân thực tình cảm gia đình qua hình tượng ông cháu – một mối quan hệ ngày càng trở nên thiêng liêng trong xã hội hiện đại.

Qua đoạn trích, tác giả gợi nhắc mỗi người đọc cần biết trân trọng tình thân, hiểu và thương những người thân quanh mình khi còn có thể. Những cử chỉ tưởng chừng nhỏ nhặt như nắm tay, lén cho cháu ăn cơm hay lặng yên nghe cháu hát… lại là những điều đọng lại sâu sắc nhất trong lòng mỗi người. Truyện khiến ta hiểu rằng: yêu thương không cần phô trương, mà cần sự chân thành và hiện diện đúng lúc. Đó cũng là thông điệp nhân văn mà Nguyễn Huy Thiệp muốn gửi gắm qua hình ảnh ông ngoại và người cháu Dũng – những con người nhỏ bé nhưng giàu yêu thương trong cõi đời đầy biến động.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
1 bình luận
Bình luận
avatar
level icon

Đình Chinh Bùi

13/04/2025

Hermione Nguyễn Ngọc Tư chứ đâu phải Nguyễn Huy Thiệp bn ??
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi