I. Mở bài:
- Giới thiệu về Nguyễn Đức Mậu và phong cách sáng tác của ông.
- Giới thiệu về bài thơ "Hoa Dong Riềng" và nội dung chính của bài thơ.
II. Thân bài:
1. Phân tích hình ảnh thiên nhiên trong bài thơ:
- Mô tả vẻ đẹp của mùa hè qua các hình ảnh như nắng, mưa, sấm chớp, cây cỏ, hoa lá.
- Phân tích ý nghĩa của các hình ảnh này trong việc tạo nên bức tranh thiên nhiên sinh động.
2. Phân tích tâm trạng nhân vật trữ tình:
- Nhân vật trữ tình là một cô gái trẻ đang sống trong thời kỳ thanh xuân tươi đẹp.
- Cô gái có những suy nghĩ, cảm xúc phức tạp khi đối mặt với sự thay đổi của cuộc sống.
3. Phân tích ngôn ngữ và nghệ thuật thơ:
- Ngôn ngữ giản dị, gần gũi nhưng vẫn mang tính biểu cảm cao.
- Sử dụng các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ để làm nổi bật vẻ đẹp của thiên nhiên và tâm trạng nhân vật.
III. Kết bài:
- Tóm tắt lại ý chính của bài thơ.
- Đánh giá về giá trị nghệ thuật và ý nghĩa của bài thơ "Hoa Dong Riềng".
<>
Viết bài văn nghị luận phân tích đánh giá chủ đề và đặc sắc nghệ thuật của truyện ngắn trên [/INST] Nguyễn Đức Mậu là một nhà thơ trưởng thành sau cách mạng. Thơ ông mang đậm dấu ấn của người lính đã trải qua hai cuộc kháng chiến chống Mỹ và chống Pháp. Ông có một phong cách sáng tác thơ độc đáo, ngôn từ bình dị, mang nhiều nét chân quê. Bài thơ Hoa dong riềng thể hiện cái nhìn tinh tế của tác giả trước cảnh vật thiên nhiên và con người nơi đây.
Mở đầu bài thơ, tác giả đã khắc họa khung cảnh thiên nhiên ở vùng núi phía Bắc vào mùa hè. Mùa hạ đến cũng là lúc nắng bắt đầu le lói, mưa rào bắt đầu rơi, sấm bắt đầu nổ vang khắp bầu trời. Đây là những đặc trưng tiêu biểu của thời tiết miền Bắc mỗi khi bước vào mùa hạ.
Nắng lên hanh rồi
Vườn sau gió chẳng ngớt
Đôi hàng cây dừa dẻ
Rặng bạch đàn lao xao
Bầu trời trong xanh
Cánh bướm bay rộn rã
Chim reo tiếng nhạc
Mưa rào ập đến ngay...
Tác giả sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc để miêu tả cảnh vật thiên nhiên. Những hình ảnh như "nắng lên hanh rồi", "gió chẳng ngớt", "hàng cây dừa dẻ", "bầu trời trong xanh", "cánh bướm bay rộn rã", "chim reo tiếng nhạc", "mưa rào ập đến ngay"... đều rất quen thuộc với cuộc sống làng quê Việt Nam. Qua đó, chúng ta có thể cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên nơi đây thật yên bình, thơ mộng.
Đồng thời, đoạn thơ còn cho thấy sự quan sát tinh tế của tác giả trước cảnh vật thiên nhiên. Tác giả đã sử dụng các giác quan để cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên. Thị giác để nhìn thấy màu sắc, hình dáng của cây cối, hoa lá. Thính giác để nghe thấy âm thanh của chim hót, bướm bay, tiếng mưa rơi. Khứu giác để ngửi thấy mùi hương của hoa lá, đất trời.
Thông qua bức tranh thiên nhiên ấy, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tình yêu quê hương, đất nước. Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con người. Vì vậy, mỗi người cần phải biết trân trọng, gìn giữ vẻ đẹp của quê hương.
Không chỉ miêu tả cảnh vật thiên nhiên, bài thơ còn thể hiện tâm trạng của nhân vật trữ tình. Đó là một cô gái trẻ đang sống trong thời kỳ thanh xuân tươi đẹp. Cô gái có những suy nghĩ, cảm xúc phức tạp khi đối mặt với sự thay đổi của cuộc sống.
Em đứng vườn xoài mùa hạ
Gió thổi tung tăng dưới chân mây
Xoài non lấp ló màu trời
Bên hàng râm bụt thắp ngời lửa hồng
Cô gái đứng giữa vườn xoài mùa hạ, ngắm nhìn những quả xoài non đang mọc trên cành cây. Cô cảm nhận được sự tươi mát, tràn đầy sức sống của mùa hè. Cô cũng cảm nhận được sự ấm áp, rực rỡ của ánh nắng mặt trời. Bên cạnh đó, cô còn cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên qua những bông hoa râm bụt đỏ rực.
Những hình ảnh "xoài non lấp ló màu trời", "râm bụt thắp ngời lửa hồng" đã gợi lên vẻ đẹp của thiên nhiên mùa hè thật tươi tắn, rạng rỡ. Đồng thời, nó cũng thể hiện tâm trạng vui tươi, phấn khởi của cô gái trước vẻ đẹp của thiên nhiên.
Tuy nhiên, bên cạnh niềm vui, cô gái cũng có những nỗi buồn man mác khi phải xa gia đình, bạn bè để đi học xa. Cô nhớ về những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, những ngày tháng được sống bên gia đình, bạn bè.
Bài thơ "Hoa dong riềng" là một bài thơ hay, giàu ý nghĩa. Bài thơ đã khắc họa thành công vẻ đẹp của thiên nhiên và tâm trạng của nhân vật trữ tình. Ngôn ngữ thơ giản dị, mộc mạc nhưng vẫn giàu sức gợi hình, gợi cảm. Bài thơ đã để lại trong lòng người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc.