16/04/2025
16/04/2025
16/04/2025
Trong truyện ngắn Một lần và mãi mãi, nhà văn Lê Minh Khuê đã xây dựng thành công hình tượng bà Bảy Nhiêu – một người phụ nữ nông thôn miền Trung, đại diện cho số phận bất hạnh, những con người bị chiến tranh, định kiến và thời cuộc đẩy vào bi kịch. Qua nhân vật này, tác phẩm thể hiện sâu sắc tấm bi kịch của một con người từng yêu, từng hi sinh, từng đau khổ và cuối cùng chọn sống lặng lẽ trong dằn vặt và cô độc.
Bà Bảy Nhiêu là một người phụ nữ góa chồng, không con cái, sống đơn độc trong một căn nhà ở làng quê. Tuổi già, nghèo khó, không người thân thích, bà được biết đến là người “lặng lẽ, khó gần, thỉnh thoảng có vẻ hơi lẩm cẩm.” Người dân trong làng nhìn bà với cái nhìn đầy định kiến và nghi hoặc. Nhưng đằng sau vẻ ngoài kỳ dị và lặng lẽ ấy là cả một câu chuyện đời đau thương và cảm động.
Dưới lớp vỏ của sự khép kín, kỳ lạ là một người đàn bà từng có một quá khứ sôi nổi và mãnh liệt. Bà từng yêu một người lính cách mạng tên Tấn – người đã từng hứa cưới bà khi hòa bình. Bà yêu ông Tấn thật lòng, đợi chờ ông trong chiến tranh, tin tưởng và hi sinh cho lời hứa năm xưa.
Tình yêu của bà không chỉ là tình cảm nam nữ thông thường, mà còn là một niềm tin vào lý tưởng, vào cuộc sống, vào tương lai. Nhưng bi kịch bắt đầu khi chiến tranh qua đi, ông Tấn không quay lại tìm bà, mà lại cưới một người phụ nữ khác – một “người cán bộ nữ”, và điều đó đã giết chết niềm tin trong lòng bà Bảy Nhiêu.
Bị người mình yêu phản bội, bà Bảy Nhiêu rơi vào trầm cảm, tuyệt vọng. Nhưng bi kịch không chỉ dừng lại ở sự phản bội trong tình yêu – bà còn bị chính dân làng, nơi bà sinh sống và gắn bó, lên án và xa lánh. Họ gọi bà là “đồ hư hỏng”, “mê trai”, “theo đuôi cán bộ”,…
Không ai thèm hiểu bà đã yêu thật lòng như thế nào. Không ai biết bà đã đau khổ ra sao. Cả một xã hội nhỏ đầy định kiến đã dồn ép một con người đáng thương vào đường cùng, biến một người từng sống hết mình trở thành một cái bóng lặng lẽ, kỳ dị và cô độc.
Trong truyện, bà Bảy Nhiêu hiện lên như một bóng ma giữa đời thực: lặng lẽ, lạnh lùng, như xa cách với thế giới. Nhưng càng tiếp xúc với bà, nhân vật “tôi” (người kể chuyện) càng cảm nhận được trong bà là cả một biển trời dằn vặt và nỗi đau chưa thể nguôi ngoai.
Căn nhà bà ở âm u, lạnh lẽo như chính cuộc đời bà. Bà sống mà như không sống, không còn thiết tha điều gì, chỉ giữ lại những kỷ vật quá khứ – như giữ lại một phần bản thân từng yêu, từng tin tưởng, từng sống mãnh liệt. Điều này cho thấy nỗi đau của bà không chỉ là một lần – mà là mãi mãi.
Thông qua nhân vật này, Lê Minh Khuê không chỉ khắc họa một số phận bất hạnh mà còn gián tiếp phản ánh bi kịch của rất nhiều người phụ nữ trong chiến tranh và sau chiến tranh. Họ yêu, họ đợi chờ, họ hy sinh – nhưng rồi bị quên lãng, bị phủ nhận và phải sống trong cô đơn, tủi nhục.
Bà Bảy Nhiêu là một nhân vật “lạ” trong văn học thời hậu chiến – không hẳn là anh hùng, không được vinh danh, không có một kết thúc có hậu – nhưng lại vô cùng “người”. Ở bà hội tụ đầy đủ sự khổ đau, niềm tin đã mất, tình yêu dang dở và thân phận bị chối bỏ.
Lê Minh Khuê đã rất thành công khi xây dựng nhân vật bà Bảy Nhiêu bằng nghệ thuật ẩn dụ và đối lập. Bên ngoài là một người đàn bà “kỳ quái”, “hâm hâm dở dở”, nhưng bên trong là một tâm hồn đầy tổn thương. Nhà văn không kể lại toàn bộ quá khứ, mà để nhân vật từ từ bộc lộ qua ký ức, hành động, qua những chi tiết nhỏ nhặt như: ánh mắt, giọng nói, hay cách bà đối diện với những đứa trẻ.
Giọng văn của Lê Minh Khuê nhẹ nhàng, không lên án, không cảm thương quá mức – mà để người đọc tự cảm nhận sự xót xa và nỗi đau ngấm ngầm qua từng trang viết.
Nhân vật bà Bảy Nhiêu là một điểm nhấn đầy ám ảnh trong truyện ngắn Một lần và mãi mãi. Bà là hiện thân của một nỗi đau âm thầm, của sự đổ vỡ niềm tin, của những thân phận bị lãng quên. Qua đó, nhà văn đã thể hiện sự cảm thông sâu sắc với con người, đặc biệt là những người phụ nữ mang số phận nghiệt ngã trong chiến tranh và thời hậu chiến.
Câu chuyện của bà Bảy Nhiêu khiến ta không thể quên, vì đó là một bi kịch “một lần và mãi mãi” – không chỉ của riêng bà, mà của cả một lớp người bị lãng quên trong lịch sử.
16/04/2025
Phân tích nhân vật Bà Bảy Nhiêu trong truyện ngắn "Một lần và mãi mãi"
Trong truyện ngắn "Một lần và mãi mãi" của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp, nhân vật Bà Bảy Nhiêu là một hình tượng đặc sắc, mang nhiều chiều sâu trong tính cách và cuộc sống. Bà là nhân vật trung tâm trong câu chuyện, đại diện cho những người phụ nữ Việt Nam truyền thống, chịu nhiều đau khổ, hy sinh, nhưng cũng đầy kiên cường và nghị lực.
1. Tính cách và hoàn cảnh sống của Bà Bảy Nhiêu
Bà Bảy Nhiêu là một phụ nữ lớn tuổi, đã trải qua nhiều biến cố trong cuộc sống. Từ một người phụ nữ có gia đình, có chồng con, bà đã phải chịu đựng rất nhiều khó khăn, mất mát. Cuộc đời bà gắn liền với sự nghèo khó, thiếu thốn, nhưng cũng không thiếu những tình huống thử thách và khổ đau. Chính những khó khăn đó đã rèn giũa bà trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, dám đối mặt với số phận.
Bà không chỉ là người chịu đựng mà còn là người có bản lĩnh, một người phụ nữ không cam chịu sống một cuộc sống vô nghĩa. Dù trong hoàn cảnh éo le, bà vẫn cố gắng tìm kiếm niềm vui, tìm kiếm một chút hy vọng trong cuộc sống. Đặc biệt, bà có một niềm tin vào khả năng thay đổi của con cái mình, dù thế hệ trẻ không phải lúc nào cũng đồng cảm với bà.
2. Bà Bảy Nhiêu với số phận và cuộc đời đau khổ
Nhân vật Bà Bảy Nhiêu hiện lên trong truyện như một người phụ nữ bị cuộc đời vùi dập. Từ việc mất đi chồng, đến sự cằn cỗi trong mối quan hệ gia đình, bà luôn là người phải chịu đựng sự bất hạnh. Tuy nhiên, bà lại không hề tỏ ra khuất phục trước những thử thách. Điều này thể hiện rõ qua những suy nghĩ, hành động của bà trong suốt câu chuyện.
Bà chịu đựng, câm lặng đối diện với những nỗi đau, những mất mát mà không một lời oán trách. Những đau đớn của bà được khắc họa rõ nét, đặc biệt là sự im lặng, sự kiên cường của bà trước mọi sự tàn nhẫn của cuộc đời.
3. Hình ảnh bà Bảy Nhiêu trong xã hội và gia đình
Trong gia đình, bà là người chịu trách nhiệm chính, là người gánh vác mọi thứ để duy trì sự sống cho gia đình mình. Tuy nhiên, tình cảm gia đình của bà lại không được đáp lại đúng mức. Các con của bà không hiểu, không cảm thông cho những hy sinh của bà, mà thay vào đó là sự hờ hững, thờ ơ. Bà phải chứng kiến những điều mà mình không thể thay đổi, phải chấp nhận một cách đau đớn.
Bà Bảy Nhiêu là hình ảnh của người phụ nữ Việt Nam trong xã hội xưa, luôn chịu đựng, hy sinh để nuôi dưỡng và bảo vệ gia đình, nhưng lại không nhận được sự quan tâm và yêu thương xứng đáng. Tuy vậy, bà không bao giờ lên tiếng phản kháng hay đòi hỏi, mà chỉ lặng lẽ sống, luôn chấp nhận số phận một cách cam chịu.
4. Hình ảnh và biểu tượng trong truyện
Bà Bảy Nhiêu không chỉ là một nhân vật cụ thể trong câu chuyện, mà còn là một biểu tượng của người phụ nữ Việt Nam, của những con người phải đối mặt với những nghịch cảnh khắc nghiệt của cuộc đời. Sự chịu đựng, hy sinh của bà là một nét đặc trưng, phản ánh một phần bản chất của xã hội Việt Nam với những người phụ nữ hiền hòa, đức hạnh nhưng cũng mang trong mình những nỗi đau âm ỉ, không thể nói ra.
5. Kết luận
Nhân vật Bà Bảy Nhiêu trong "Một lần và mãi mãi" là một biểu tượng cho những người phụ nữ Việt Nam phải chịu đựng và hy sinh trong cuộc sống, nhưng đồng thời cũng mang một sức mạnh vô hình của lòng kiên cường và sự cam chịu. Bà thể hiện một sức sống mạnh mẽ, không chịu khuất phục, một người phụ nữ luôn nỗ lực dù phải sống trong cảnh nghèo khó và không có sự thấu hiểu từ những người xung quanh.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời