Huy Cận là nhà thơ xuất sắc của nền văn học Việt Nam hiện đại. Trong mỗi trang thơ của ông, chúng ta luôn thấy thấm đẫm cái tôi trữ tình với một tình yêu quê hương đất nước da diết. Và bài thơ "Yêu Tiếng Việt" cũng không ngoại lệ. Với giọng thơ hồn nhiên, vui tươi, tác giả đã bộc lộ tấm lòng yêu thương, gắn bó sâu sắc với tiếng nói dân tộc. Qua đó, khéo léo gửi gắm những chiêm nghiệm, suy tưởng sâu sắc về giá trị thiêng liêng của tiếng Việt.
Bài thơ "Yêu Tiếng Việt" là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách sáng tác của Huy Cận. Tác phẩm được rút ra từ tập thơ cùng tên, sáng tác vào cuối năm 1996. Đây là thời kỳ đất nước đang trên đà hội nhập với thế giới sau khi chế độ bao cấp bị bãi bỏ. Điều này đã đặt ra vấn đề về sự trường tồn của tiếng Việt trước làn sóng giao thoa văn hóa, xã hội diễn ra ngày càng mạnh mẽ. Trước bối cảnh ấy, Huy Cận đã khẳng định sự bất tử của tiếng Việt bằng ngòi bút của mình.
Mở đầu bài thơ, tác giả đã bộc lộ trực tiếp tình cảm yêu mến của bản thân đối với tiếng Việt:
"Tôi yêu sông xanh, núi tím; tôi yêu đôi mày ai như trăng mới in ngần và tôi cũng xây mộng ước mơ, nhưng yêu nhất vẫn là tiếng Việt nồng nàn."
Tiếng Việt được ví như "sông xanh", "núi tím" gợi lên bức tranh thiên nhiên hùng vĩ, bao la. Đồng thời, ẩn chứa vẻ đẹp dịu dàng, nên thơ của đất nước, con người Việt Nam. Bên cạnh đó, hình ảnh "đôi mày ai như trăng mới in ngần" gợi liên tưởng đến vẻ đẹp duyên dáng, đằm thắm của người phụ nữ. Từ đó, tác giả muốn khẳng định rằng tiếng Việt không chỉ là công cụ giao tiếp mà còn là sợi dây kết nối tâm hồn con người với vạn vật xung quanh. Đặc biệt, cụm từ "nồng nàn" đã lột tả hết vẻ đẹp của ngôn ngữ dân tộc. Đó là thứ tiếng tuy không phức tạp, cầu kì về ngữ pháp nhưng lại vô cùng phong phú về hệ thống từ vựng và cấu tạo ngữ pháp. Chính đặc trưng này đã tạo nên sức mạnh tiềm ẩn cho tiếng Việt, giúp nó trở nên gần gũi, thân thuộc với con người. Từ đây, tác giả khẳng định rằng trong tất cả thứ tình cảm cao quý thì tình yêu quê hương, đất nước là thiêng liêng hơn cả. Bởi lẽ, nó gắn liền với thứ tiếng làm nên cội nguồn, bản sắc của dân tộc.
Để làm nổi bật vẻ đẹp của tiếng Việt, Huy Cận đã vận dụng nhuần nhuyễn các biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa,... kết hợp với hệ thống hình ảnh ẩn dụ độc đáo. Nhờ đó, bài thơ đã khơi dậy trong lòng người đọc lòng tự hào dân tộc và ý thức trách nhiệm giữ gìn, phát huy truyền thống vốn có của cha ông từ thuở xưa.
Như vậy, bài thơ "Yêu Tiếng Việt" là một tác phẩm hay, mang đậm dấu ấn sáng tác của Huy Cận. Thông qua bài thơ, tác giả muốn gửi gắm tấm lòng yêu nước tha thiết và khẳng định sự bất tử của tiếng Việt trước dòng chảy của thời gian.