Xác định ngôi kể của người kể chuyện trong văn bản?
- Ngôi thứ nhất.
Xác định các phương thức biểu đạt được thể hiện trong văn bản?
- Phương thức biểu đạt chính: Tự sự kết hợp miêu tả và biểu cảm.
Phân tích đặc điềm ngôn ngữ trong đoạn văn sau: Mặt trời đã xế phía bên kia rồi. Ở dưới thung lũng, sương mù lạnh trắng xóa lan ra lẫn với làn khói tỏa ở xung quanh các làng. Cỏ bên đường đi đã ướt. Về phía xa, có ngọn lửa của ai đốt trên sườn rặng núi mờ ở chân trời.
Đoạn trích sử dụng biện pháp tu từ so sánh "sương mù lạnh trắng xóa lan ra lẫn với làn khói tỏa" nhằm gợi tả khung cảnh thiên nhiên nơi vùng quê thanh bình, êm ả. Biện pháp này giúp tác giả tạo nên một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, thơ mộng, đồng thời thể hiện tình cảm yêu mến, gắn bó của nhân vật Tân với quê hương.
Trình bày ngắn gọn về chủ đề của truyện?
Chủ đề của truyện xoay quanh cuộc sống của Tân - một chàng trai trẻ sống ở làng quê nghèo khó. Qua câu chuyện, tác giả muốn ca ngợi vẻ đẹp giản dị, mộc mạc của cuộc sống nông thôn, đồng thời khẳng định giá trị của lao động, sự gắn bó giữa con người với thiên nhiên.
Nêu suy nghĩ của anh chị về 1 bài học trong cuộc sống được rút ra sai khi đọc truyện ngắn trên?
Bài học rút ra từ câu chuyện là: Cuộc sống luôn chứa đựng những thử thách, khó khăn. Tuy nhiên, nếu chúng ta biết cách vượt qua những khó khăn ấy bằng nghị lực, niềm tin và tinh thần lạc quan, chúng ta sẽ tìm thấy hạnh phúc và ý nghĩa đích thực của cuộc sống.
Tân là một chàng trai trẻ sống ở làng quê ngheò. Từ nhỏ, cha mẹ đã gửi tân ở nhà ông chú trên hà nội với mong muốn tân đi học để trở thành thầy thông hay thầy kí. Mười tám tuổi tân đã thực hiện được điều mà anh và gia đình mong muốn. Anh ở lại hà nội làm việc. Khi có nạn kinh tế, tân mất việc. Cha anh buồn rầu từ trần, anh sống cuộc đời vất vưởng của người thất nghiệp ở hà nội mấy tháng trời. Cuối cùng anh quyết định về quê sống. Rồi từ đấy chàng hoàn toàn là một người nhà quê dễ daỉ. Mới đầu tân cũng thấy nhiều sự thiếu thốn khổ sở. Nhưng dần dần chàng nghiệm ra rằng những cái thiếu thốn đó, không phải là những cái thưà. Sự cần dùng là ăn với mặc, chàng đã có đủ. Dần dần chàng mới thấy cái đời chàng sống trước ở tỉnh thành là một cuộc đời phức tạp và vô vị, không có nghĩa lí gì. Chỉ việc có ăn ở theo mọi người, nghĩ ngợi theo mọi người, và đi tìm cái vui chốc lát trong những cuộc hành lạc để mua lấy cái chán nản về sau. Tân tiếc hồi thủa nhỏ không sống ở thôn quê để được gần gũi với cảnh vật. Chàng thích sống bên cạnh những người nhà quê chất phác và mộc mạc. Bây giờ chàng mới biết đến trời đất, đến thời tiết, đến sự thay đổi của mùa nọ sang mùa kia. Một cơn gió hay một cái mầm cỏ non đều có ý nghĩa riêng. Tân không dừng dưng như trước với những cái chung quanh mình. Tâm hồn chàng có liên lạc và rung động cùng với cảnh vật. Chàng có cái cảm giác rằng mình sống. Buổi chiều, thửa ruộng của tân đã gặt xong. Cả một cánh đồng chỉ còn trơ cuống rạ. Bọn thợ gặt đều thu xếp liềm hái để trở về. Trên con đường vào làng, các lực điền gánh những gánh lúa vàng nặng trĩu như những bà mẹ đang còm cõi gồng gánh. Mặt trời đã xế phía bên kia đồi. Ở dưới thung lũng, sương mù lạnh trắng xóa lan ra lẫn với làn khói tỏa ở xung quanh các làng. Cỏ bên đường đi đã ướt. Về phía xa, có ngọn lửa của ai đốt trên sườn rặng núi mờ ở chân trời. Tân với bọn thợ bước đều trở về nhà, ai nấy yên lặng không nói gì, như cùng kính trọng cái thời khắc của một ngày tàn. Trong cái thời khắc naỳ, tân như thấy cảnh vật đều có một tâm hồn, mà lớp sương mù kia là tâm hồn của đất màu, đã nuôi hạt thóc cần cho sự sống của loài người. khi vào đến con đường khuất khúc trong làng, trời nhá nhem tôí. qua hàng rào cây, tân thấy lấp lánh đèn ở sân các nhà, tiếng néo đập lúa trên cối đá, tiếng hạt thóc bắn vào nia cót như mưa raò. đâu đâu cũng thấy tiếng cười nói vui vẻ, cảnh đêm trong làng thôn quê vẫn yên lặng âm thầm thì chiều nay hoạt động vô cùng. mùi lúa thơm vương lại trong các bụi cây hòa lẫn với mùi đầm ấm của phân cỏ, bốc lên khắp cả. về đến sân nhà, mọi người ăn xong lại bắt đầu làm việc. Đàn bà vừa đập lúa vừa hát, còn bọn thợ hái ngồi quây quần bên chiếc đèn con nói chuyện. ai cũng cười đùa tự nhiên. Họ đã tận tâm làm việc suốt ngaỳ. những lượm lúa vàng sẫm đem đến cho họ cái vui của ngày được muà, cái hình ảnh của sự no ấm trong đời. tân thấy mình cũng sung sướng như họ, chàng thấy tấm lòng mình rộng rãi ra, tâm hồn thân thiết, và yêu mến với cả mọi người.