câu 1. Thể thơ tự do
câu 2. - Những hình ảnh "phương trời xa thẳm", "mặt trời cháy đỏ", "ngôi sao xanh biếc" trong đoạn thơ gợi cho em liên tưởng tới những vùng đất mới, những trải nghiệm mới mẻ, thú vị mà mỗi chúng ta đều có thể khám phá trong cuộc sống. Tuy nhiên, dù đi đâu, làm gì thì cũng không nên quên đi cội nguồn, gốc rễ của mình - đó chính là gia đình, là tổ ấm thân thương luôn dang rộng vòng tay chào đón chúng ta trở về.
câu 3. Trong đoạn thơ "Mái Ấm Ngôi Nhà", tác giả sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ nối tiếp với cụm từ "đừng quên lối về" được lặp lại 3 lần, tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt.
* Nhấn mạnh: Điệp ngữ nhấn mạnh sự quan trọng của việc không quên cội nguồn, quê hương, những giá trị truyền thống mà mỗi người cần gìn giữ dù có đi đâu, làm gì.
* Tạo nhịp điệu: Sự lặp lại đều đặn tạo nên nhịp điệu chậm rãi, du dương, gợi cảm giác ấm áp, thân thương, đồng thời thể hiện sự lưu luyến, nhớ nhung của người con đối với quê hương.
* Gợi liên tưởng: Cụm từ "lối về" gợi liên tưởng đến con đường trở về quê hương, nơi chôn rau cắt rốn, nơi chứa đựng những kỷ niệm đẹp đẽ, thiêng liêng nhất.
* Thể hiện tình cảm: Qua việc sử dụng điệp ngữ, tác giả thể hiện tình cảm sâu sắc, lòng biết ơn đối với quê hương, gia đình, những giá trị truyền thống tốt đẹp.
Điệp ngữ "đừng quên lối về" như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa, giúp người đọc suy ngẫm về trách nhiệm của bản thân đối với quê hương, gia đình, những giá trị tinh thần quý báu.