ngvthuw Bài thơ “Gánh hàng rong” của Kiều Duyên đã khắc họa hình ảnh người mẹ tảo tần, vất vả nhưng đầy yêu thương, hy sinh thầm lặng vì con. Tác giả đã chọn một hình ảnh rất quen thuộc trong đời sống – người mẹ với gánh hàng rong – để gửi gắm tình cảm và thông điệp sâu sắc. Hình ảnh ấy hiện lên với đôi vai gầy guộc, lưng còng, dáng đi tất bật trên những con phố đông người, ngày nắng cũng như ngày mưa. Mẹ không quản nhọc nhằn, nắng gió hay sương sớm, chỉ mong sao kiếm đủ tiền nuôi con ăn học, có được một tương lai tươi sáng hơn. Gánh hàng rong không chỉ là phương tiện mưu sinh mà còn là biểu tượng của tình mẫu tử thiêng liêng, của những hy sinh không tên, của sự bền bỉ và kiên cường. Từng bước chân mẹ đi trên phố là từng giọt mồ hôi đẫm tình thương, từng chiếc bánh mẹ bán là từng ước mơ mẹ gói ghém cho con. Dù cuộc sống mưu sinh lam lũ, mẹ vẫn âm thầm chịu đựng, vẫn lặng lẽ hy sinh mà không một lời than vãn. Qua hình ảnh ấy, tác giả không chỉ thể hiện sự cảm phục, biết ơn mà còn khơi dậy trong lòng người đọc sự đồng cảm và trân trọng những người mẹ quanh ta – những người phụ nữ bình dị mà vĩ đại. Bài thơ như một lời nhắc nhở mỗi chúng ta hãy biết yêu thương, hiếu thảo và trân quý những công lao trời biển của mẹ. Gánh hàng rong vì thế không còn là hình ảnh đơn thuần trong đời sống, mà trở thành biểu tượng nghệ thuật mang giá trị nhân văn sâu sắc. Với lối viết chân thành, mộc mạc nhưng đầy xúc động, Kiều Duyên đã vẽ nên chân dung một người mẹ Việt Nam điển hình – kiên cường, nhẫn nại và chan chứa tình yêu thương. Đọc bài thơ, ta không khỏi xúc động, bởi hình ảnh mẹ trong thơ như hiện hữu giữa đời thực, như chính mẹ của ta – người vẫn mỗi ngày vì con mà nhọc nhằn gánh gồng cả cuộc đời.