Đoạn thơ "Mái ấm ngôi nhà" của Trương Hữu Lợi đã gợi cho tôi những suy nghĩ sâu sắc về ý nghĩa của gia đình đối với mỗi con người. Gia đình được ví như "ngọn gió", "ngọn lửa", "vạt mây", "suối trong"... Những hình ảnh này thể hiện sự che chở, nuôi dưỡng, bao bọc, sưởi ấm,... mà gia đình mang lại cho chúng ta. Đoạn thơ cũng nhắc nhở chúng ta rằng dù có đi đâu, làm gì thì cũng không nên quên lối về nhà. Đó là nơi ta sinh ra và lớn lên, nơi có cha mẹ, anh em, bạn bè luôn yêu thương, đùm bọc ta. Nơi ấy còn lưu giữ những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, những bài học đầu đời quý giá. Nếu ai đó quên lối về nhà, họ sẽ mất đi chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất, mất đi niềm tin vào cuộc sống. Vì vậy, hãy trân trọng tình cảm gia đình, bởi nó là nền tảng giúp ta trưởng thành và trở thành người có ích cho xã hội.
Về nghệ thuật, tác giả sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, nhân hóa,... để làm nổi bật vai trò quan trọng của gia đình. Các hình ảnh được sử dụng rất giàu sức gợi, tạo nên hiệu quả thẩm mỹ cao. Ví dụ, hình ảnh "ngọn gió" tượng trưng cho sự che chở, bảo vệ; hình ảnh "ngọn lửa" tượng trưng cho sự ấm áp, yêu thương; hình ảnh "vạt mây" tượng trưng cho sự bay bổng, tự do,...
Tóm lại, đoạn thơ "Mái ấm ngôi nhà" là một lời nhắn nhủ đầy ý nghĩa về tầm quan trọng của gia đình đối với mỗi con người. Nó cũng là một minh chứng cho tài năng sáng tạo của Trương Hữu Lợi trong việc sử dụng ngôn ngữ để truyền tải thông điệp.