câu 8: Trong đoạn trích, yếu tố biểu cảm đóng vai trò quan trọng trong việc thể hiện tình cảm và suy nghĩ của tác giả về cuộc sống và con người. Yếu tố này giúp cho bài viết trở nên sinh động, hấp dẫn hơn, đồng thời tạo sự kết nối giữa tác giả với độc giả.
- Yếu tố biểu cảm được thể hiện qua những từ ngữ miêu tả tâm trạng, cảm xúc của nhân vật như "buồn", "vui", "hạnh phúc",... Những từ ngữ này không chỉ đơn thuần là miêu tả mà còn góp phần bộc lộ nội tâm, suy nghĩ sâu sắc của nhân vật. Ví dụ, khi nhân vật nói rằng "Tôi buồn vì tôi đã đánh mất đi niềm vui của mình" thì ta có thể hiểu được nỗi lòng của nhân vật, đồng thời cũng thấy được sự tiếc nuối, hối hận của họ.
- Ngoài ra, yếu tố biểu cảm còn được thể hiện qua cách tác giả sử dụng các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ,... để tăng thêm sức gợi hình, gợi cảm cho bài viết. Chẳng hạn, khi tác giả viết "Cuộc đời giống như một dòng sông, lúc êm đềm, lúc dữ dội" thì ta có thể dễ dàng hình dung được sự biến đổi bất ngờ của cuộc sống.
Tóm lại, yếu tố biểu cảm đóng vai trò quan trọng trong việc làm nổi bật chủ đề chính của đoạn trích, đó là sự phức tạp, đa chiều của cuộc sống và con người. Nó giúp cho bài viết trở nên giàu tính nghệ thuật, thu hút người đọc và truyền tải hiệu quả thông điệp của tác giả.
câu 9: Đoạn trích "Bác ơi!" của Tố Hữu đã thể hiện sâu sắc tình cảm kính trọng, biết ơn và tiếc thương vô hạn của nhà thơ đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh. Tác giả sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, ẩn dụ để miêu tả sự vĩ đại, cao cả của Bác, đồng thời bộc lộ nỗi đau xót khi Người ra đi.
* Sự tôn kính: Tác giả gọi Bác bằng những danh xưng trang trọng như "Người Cha", "Vị lãnh tụ" thể hiện lòng tôn kính tuyệt đối dành cho vị cha già dân tộc. Hình ảnh "bóng Người" được lặp lại nhiều lần, gợi lên sự trường tồn bất diệt của Bác trong tâm trí mỗi người con đất Việt.
* Nỗi tiếc thương: Câu thơ "Bác đã đi rồi sao, Bác ơi!/ Mùa thu đang đẹp, nắng xanh trời" thể hiện nỗi bàng hoàng, tiếc nuối trước sự ra đi đột ngột của Bác. Hình ảnh "nắng xanh trời" tượng trưng cho cuộc sống thanh bình, tươi đẹp mà Bác đã cống hiến, nay bỗng trở nên trống trải, buồn bã.
* Lòng biết ơn: Tác giả khẳng định công lao to lớn của Bác đối với dân tộc qua những câu thơ như "Bác đã đi rồi sao, Bác ơi!/ Miền Nam đang thắng, mơ ngày hội/ Rước Bác vào thăm, thấy Bác cười". Bác là người cha già kính yêu, là nguồn động lực to lớn giúp nhân dân ta chiến đấu giành độc lập, tự do.
Tóm lại, đoạn trích "Bác ơi!" không chỉ là tiếng khóc thương của Tố Hữu mà còn là lời tri ân sâu sắc của toàn thể dân tộc Việt Nam đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh. Tình cảm ấy được thể hiện qua những hình ảnh thơ giàu sức gợi, ngôn ngữ giản dị nhưng đầy xúc động, tạo nên một bức tranh cảm động về tình yêu nước, lòng biết ơn và niềm tiếc thương vô hạn của tác giả.